青丘子歌

qīng qiū ér qīng běn shì yún xià zhī xiān qīng
nián jiàng zhé zài shì jiān xiàng rén dào xìng míng
niè juē yàn yuǎn yóu chú lǎn gōng gēng
yǒu jiàn rèn xiù yǒu shū rèn zòng héng
kěn zhé yāo wèi dòu kěn diào shé xià shí chéng
dàn hào shī yín chóu gēng
tián jiān zhàng dài suǒ páng rén shí xiào qiě qīng wèi shì chǔ kuáng shēng
qīng qiū wén zhī jiè yín shēng chū wěn jué míng
zhāo yín wàng yín sàn píng
dāng yín shí bèi chéng
tóu xiá zhì jiā shì yíng
ér zhī lián zhì guǒ yíng
yōu huí kōng shì yíng
cán bèi kuān xiàn chuí huá yīng
wèn lóng zhàn dǒu guǎn máng bēn qīng
xiàng shuǐ zuò lín zhōng xíng
zhuó yuán sōu yuán jīng zào huà wàn nán yǐn qíng
míng máng yóu xīn bīng zuò lìng xiàng zuò yǒu shēng
wēi xuán shī zhuàng ruò cháng jīng
qīng tóng hàng xiè xiǎn pái zhēng róng
ǎi ǎi qíng yún dòng cǎo méng
gāo pān tiān gēn tàn yuè zhào niú zhǔ wàn guài chéng
miào é tóng guǐ shén huì jiā jǐng měi jiāng shān zhēng
xīng hóng zhù guāng yān huá yīng
tīng yīn xié sháo yuè wèi gēng
shì jiān wèi chū jīn shí xiāng hōng kēng
jiāng biān máo fēng qíng mén shuì shī chū chéng
kòu gāo ěr jīng
jūn shān lǎo xié zhū xiān suǒ nòng zhī cháng chuī yuè míng
dàn chóu làng niǎo shòu hài jiào shān yáo bēng
tiān wén zhī xià qiǎn bái yíng
róng zài shì zuò jiǎo kuài jié fēi pèi huán yáo jīng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《青丘子歌》是明代文学家高启创作的一首古体诗。诗人在这首长歌中自状其耽于吟咏之狂态,心与物游之妙趣。此诗继承李白、李贺诗歌特点,发挥丰富想象和夸张,以清高的节操,表达作者对理想的追求和对权贵的蔑视。全诗运笔矫健奔放,游止自如,气势磅礴跌宕,神韵飞扬,表露出一种炽烈的豪情,深得李白诗中风韵。

作者简介

高启

高启

元末明初诗人,文学家

高启(1336—1374),字季迪,号槎轩,长洲(今江苏苏州)人。明初受诏入朝修《元史》,授翰林院编修。洪武三年(1370)朱元璋拟委任他为户部右侍郎,他固辞不赴,返青丘授徒自给。他的诗兼采众家之长,无偏执之病,但从汉魏一直摹拟到宋人,又死于盛年,未能熔铸创造出独立的风格。他的诗反映人民生活的诗质朴真切,富有生活气息,吊古或抒写怀抱之作寄托了较深的感慨,风格雄劲奔放。有诗集《高太史大全集》,文集《凫藻集》,词集《扣舷集》。