过居庸关

yōng guān shān cāng cāng guān nán shǔ duō guān běi liáng
tiān mén xiǎo kāi bào shí zhòu yún léi zhāng
guān mén zhù tiě bàn kōng lái duō zhuàng shì
cǎo gēn bái shōu lěng yīn fēng shān guǐ
dào páng lǎo wēng shí duǎn bái chú
rén wèn qián shì yóu néng yán qiū
lái shān dòu tiě shí fēng chuī bàn léng zhé
tiě xīng wéi dài huā qīng yóu shì jiāng jūn zhàn shí xuè
qián nián yòu tiě zuò mén xiū wàn zào yún tún
shēng zhě yǒu gōng guà yìn zhě shuí zhāo hún
yōng guān zhēng róng
shàng tiān liù dīng zhī hǎi wài xiāo jiǎ bīng
nán gēng zhī tiān xià píng qiān wàn zhàn zhēng
复制 复制

作品简介

《过居庸关》是元代诗人萨都剌创作的一首七言古诗。这首诗的前八句,写居庸关的险要,历来许多壮士在此流血折腰;中间十二句,写诗人与老翁的对话,讽刺封侯挂印者,对无数战死的孤魂野鬼深表同情;最后六句,是诗人的反战呼吁。全诗写景、叙事、抒情融为一体,主旨明确,态度鲜明,词语豪壮,气势磅礴,批判有力。

作者简介

萨都剌

萨都剌

元代诗人、画家

萨都刺(1272—1355),字天锡,号直斋,蒙古族,父因军功居雁门(今山西代县),故为雁门人。泰定进士,授翰林应奉,后出任南御史台掾、淮西宪司经历等职。弃官后隐居安庆司空山。诗多写自然景色,清新绮丽。有《雁门集》。