弈喻

guān yǒu rén suǒ shuò bài chī shī suàn zhé zhì zhī wéi dài qǐng zhī qǐng duì zhī xià shù xiān shǒu jiāng bàn ér zhī zhì shàng yǒu jìng shǔ zhī shèng shí sān nǎn shèn néng chū yán hòu yǒu zhāo guān zhě zhōng zuò ér
jīn zhī xué zhě rén shū duō rén zhī shī jīn rén chēng rén shī rén néng shī rán shì chù píng xīn ér duó zhī guǒ shī néng zhī rén zhī shī ér néng jiàn zhī shī néng zhǐ rén zhī xiǎo shī ér néng jiàn zhī shī qiú shī qiě xiá xiá lùn rén zāi
zhī yōu liè yǒu dìng zhāo zhī shī rén jiē jiàn zhī suī qián zhě néng huì zhī suǒ zài shì suǒ shì fēi suǒ fēi shì kǒng shuí néng dìng shì fēi zhī zhēn rán rén zhī shī zhě wèi fēi zhī shī zhě wèi fēi shī ér xiāng chī yǒu shí zēng guān zhě zhī ruò
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《弈喻》是清代学者钱大昕创作的一篇散文。此文寓意深刻,以下围棋为比喻,阐述了“人贵有自知之明,也贵有知人之明,不要妄自尊大,也不要轻视别人”的道理。全文依事取譬,抽象事理,短小精悍,议论风生。

作者简介

钱大昕

钱大昕

清代乾嘉学派大师

钱大昕(1728—1804),清代学者。字晓徵,一字辛楣,号竹汀,晚号潜揅老人。江苏嘉定(今属上海市)人。乾隆年间(1736—1796)进士。由编修累官至少詹事、广东学政。乾隆四十年(1775)以后主讲钟山、娄东、紫阳等书院。治学方面颇广,尤精校勘、音韵。著有《十驾斋养新录》《恒言录》等。后辑为《潜揅堂全集》。