丰乐亭记

xiū zhì chú zhī míng nián xià shǐ yǐn chú shuǐ ér gān wèn zhū chú rén zhōu nán bǎi zhī jìn shàng fēng shān sǒng rán ér xià yōu yǎo rán ér shēn cáng zhōng yǒu qīng quán wēng rán ér yǎng chū yǎng zuǒ yòu ér zhī shì shū quán záo shí wéi tíng ér chú rén wǎng yóu jiān
chú dài gān zhī yòng zhī tài huáng cháng zhōu shī jǐng bīng shí wàn qīng liú shān xià shēng qín huáng huī yáo fèng chú dōng mén zhī wài suì píng chú xiū cháng kǎo shān chuān àn shēng gāo wàng qīng liú zhī guān qiú huī fèng jiù qín zhī suǒ ér lǎo jiē zài gài tiān xià zhī píng jiǔ táng shī zhèng hǎi nèi fēn liè háo jié bìng ér zhēng suǒ zài wéi guó zhě shèng shù sòng shòu tiān mìng shèng rén chū ér hǎi xiàng zhī píng shì xiǎn chǎn xuē xiāo bǎi nián zhī jiān rán jiàn shān gāo ér shuǐ qīng wèn shì ér lǎo jìn
jīn chú jiè jiāng huái zhī jiān zhōu chē shāng fāng bīn zhī suǒ zhì mín shēng jiàn wài shì ér ān quǎn shí shēng sòng ér shú zhī shàng zhī gōng xiū yǎng shēng hán bǎi nián zhī shēn
xiū zhī lái ér shì jiǎn yòu ài zhī ān xián quán shān zhī jiān nǎi chú rén yǎng ér wàng shān ér tīng quán duō yōu fāng ér yīn qiáo fēng shuāng bīng xuě qīng xiù shí zhī jǐng ài yòu xìng mín suì zhī fēng chéng ér yóu yīn wèi běn shān chuān dào fēng zhī měi shǐ使 mín zhī suǒ ān fēng nián zhī zhě xìng shēng shì zhī shí
xuān shàng ēn mín gòng shǐ zhī shì suì shū míng tíng yān
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《丰乐亭记》是北宋文学家欧阳修创作的一篇散文,这篇文章除记述建丰乐亭的经过及与滁人共游之乐外,还描绘了滁州从战乱到和平的变迁,从而寄托了安定来之不易,应予珍惜的命意和与民同乐的政治思想。

作者简介

欧阳修

欧阳修

北宋政治家、文学家

欧阳修(1007—1072),字永叔,号醉翁,晚年 又号六一居士。吉水(今属江西)人。幼贫而好学。天圣八年(1030年)进士。曾任枢密副使、参知政事。因议新法与王安石不合,退居颍州知州。卒谥文忠。提倡古文,奖掖后进,为北宋古文运动领袖。散文富阴柔之美,为“唐宋八大家”之一。诗学韩愈、李白,古体高秀,近体妍雅。词婉丽,承袭南唐余风。曾与宋祁合修《新唐书》,并独撰《新五代史》。有《欧阳文忠公集》、《六一词》等。