鹞雀赋

yào què què yán què wēi jiàn shēn xiē xiǎo ròu xiāo shòu suǒ gài shǎo jūn xiāng dàn shí bǎo
yào què yán chū gǎn qǐng lái kǎn liáng sān shí lüè shǔ jīn xiāng níng zhì
què yào yán shén zhēng yíng xìng mìng zhì zhòng què shǔ tān shēng jūn shí mìng shì qīng huáng tiān jiàng jiàn xián zhě shì tīng
yào què yán shén wǎn dāng què tóu guǒ suàn zǎo shǒu liè jǐng huàn xíng rén wén zhī wǎng guān què yào yán shén zǎo shù cóng nóng duō bāi jiāo tiào xiāo èr chì dāng lüè yào nǎi zhì què liáng jiǔ fāng
èr què xiāng féng shì shì gōng xiāng jiāng cǎo gòng shàng shù réng běn xīn xiāng xiàng zhě jìn chū wèi yào suǒ lài fān jié biàn便 shuō biàn qiān tiáo wàn kǒng shě zhǎng lìng ér zhī miǎn shèng miǎn jīn xiāng
yán què zhě dàn shí niú shǐ zhōng dòu shǐ zhōng
复制 复制

作品简介

《鹞雀赋》是三国时期文学家曹植创作的一篇赋。此赋主要描写鹞鹰要攫取麻雀,麻雀与鹞鹰斗智斗勇,最终逃出生天的故事。全赋采用拟人和象征的手法,通过对话和叙述相结合的行文方式,形象地展示了麻雀与鹞鹰抗争的场面,构思巧妙,语言诙谐。

作者简介

曹植

曹植

三国时期文学家

曹植(192—232),字子建,曹操子,曹丕弟。封陈王,谥曰思,故世称陈思王。自称“生乎乱,长乎军”。天资聪颖,才思敏捷,深得曹操赏爱,几乎被立为太子,终因“任性而行,不自雕励,饮酒不节”而失宠。其创作以建安二十五年为界,分为前后两期。前期诗歌主要是歌唱他的理想和抱负,后期诗歌主要是表达由理想与现实的矛盾所激起的悲愤。他是第一位大力写作五言诗的文人,为建安文学中成就最高者。宋人辑有《曹子建集》,今又有《曹植集校注》。