登徒子好色赋

dēng shì chǔ wáng duǎn sòng yuē wéi rén mào xián kǒu duō wēi yòu xìng hào yuàn wáng chū hòu gōng
wáng dēng zhī yán wèn sòng yuē mào xián suǒ shòu tiān kǒu duō wēi suǒ xué shī zhì hào chén yǒu
wáng yuē hào yǒu shuō yǒu shuō zhǐ shuō tuì退
yuē tiān xià zhī jiā rén ruò chǔ guó chǔ guó zhī zhě ruò chén chén zhī měi zhě ruò chén dōng jiā zhī dōng jiā zhī zēng zhī fēn tài cháng jiǎn zhī fēn tài duǎn zhuó fěn tài bái shī zhū tài chì méi cuì bái xuě yāo shù 齿 chǐ hán bèi yān rán xiào huò yáng chéng xià cài rán dēng qiáng kuī chén sān nián zhì jīn wèi dēng rán péng tóu luán ěr yǎn chún 齿 chǐ páng xíng yòu jiè qiě zhì dēng yuè zhī 使 shǐ yǒu wáng shú chá zhī shuí wéi hào zhě
shì shí qín zhāng huá zài yīn jìn ér chēng yuē jīn sòng shèng chēng lín zhī wéi měi luàn zhī xié chén wéi shǒu wèi qiě nán chǔ qióng xiàng zhī qiè yān wèi wáng yán ruò chén zhī lòu suǒ céng zhě wèi gǎn yún
wáng yuē shì wèi guǎ rén shuō zhī
yuē wěi wěi chén shào céng yuǎn yóu zhōu lǎn jiǔ chū xián yáng hán dān cóng róng zhèng wèi zhēn wěi zhī jiān shì shí xiàng chūn zhī yíng xià zhī yáng cāng gēng jiē jiē qún chū sāng jiāo zhī shū huá hán guāng měi róng dài shì zhuāng
chén guān zhě yīn chēng shī yuē zūn lǎn
zèng fāng huá shèn miào shì chǔ huǎng ruò yǒu wàng ér lái ruò yǒu lái ér jiàn shū yǎng guān hán wēi xiào qiè shì liú miǎn chēng shī yuē mèi chūn fēng xiān róng jié zhāi huì yīn shēng zèng shēng
yīn qiān yán ér gài wēi xiāng gǎn dòng jīng shén xiāng píng yán xīn yáng shī shǒu zhōng guò chà chēng
shì chǔ wáng chēng shàn sòng suì tuì退
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《登徒子好色赋》是战国时期楚国文学家宋玉的辞赋作品。此赋巧妙地运用烘托的手法描绘了美女,不少辞句如“东家之子,增之一分则太长,减之一分则太短,着粉则太白,施朱则太赤”等历来被视为展示女性之美的经典之笔。文章还刻画了一个丑女形象说明登徒子的好色,并借章华大夫之口,表明自己的爱情观。全文寓理于事,刻画生动形象,比喻精巧传神,具有很高的艺术成就。

作者简介

宋玉

宋玉

中国古代十大美男之一

宋玉(约前298—222),楚国鄢(今属湖北)人,屈原之后楚国有名的辞赋家,王逸《楚辞章句》中说宋玉是屈原的学生。出身寒微,曾事楚襄王,为小臣,不得志,《汉书·艺文志》载有宋玉赋16篇,但篇目已不可考证。《隋书·经籍志》载有《宋玉集》三卷,现已亡佚。代表作为《楚辞》中的《九辩》、《文选》中的《风赋》《对楚王问》《高唐赋》《神女赋》《登徒子好色赋》。其辞赋作品铺陈排比,描写细腻,辞意婉转,情景交融,在艺术上有所创新和贡献,对汉代辞赋创作有很大的影响。