感流亡

zhé suì yún chén chú yān
lài yǒu ài xuán zài nán róng biān
gāo chōng shù zhàng nuǎn chūn tiān
mén lín shāng yǒu yán qián
lǎo wēng bìng tóu bìn jiē rán
sān ér qióng qióng guān
dào liáng dòu fèi bǎi qián
tóu wèi yǒu shí yán hán
shì wèn rén yún jiā zhǎng ān
nián guān hàn zhú shú ráng chuān
mái xiāng pín yuán
yuán suī kǒng ěr qín lǐng lán guān
shān shēn hào liù jùn míng pán
qiǎng qiě gài dòng něi xiǎn jiān
wéi chóu xuě jiāng shān jiān
wén rén zhǎng tàn
ěr wèi liú wáng wèi rǒng sàn guān
zuǒ huàn fèng fèng qīn gān xiān
yīn shì shì lái shū guò shí nián
é guān qián shǒu jìn zhǎng cān
wén hàn jiē ěr fàng zhú rán
jiā pín qīn lǎo ěr liáo kuān
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《感流亡》是宋代诗人王禹偁创作的一首五言古诗,此诗作于诗人被贬商州时,诗歌以风情的笔调写出了由于旱荒而流亡他乡的饥民的悲惨遭遇,对自己入仕十年无功受替表示深深的内疚和自责,全诗语言质朴、感情真挚。全篇运用杜甫在《兵车行》等新乐府诗中成功地用过的纪事与记言相结合的手法,写得平易自然,而感情却是强烈、深沉的。在叙事抒情中都显示出了作为宋诗在艺术上的鲜明特色之一的散文化手法。

作者简介

王禹偁

王禹偁

北宋诗人、散文家,宋初有名的直臣

王禹偁(954—1001),字元之 ,巨野(今属山东)人。宋太宗太平兴国八年(983年)登进士第,授成武主簿。端拱元年(988年),召试,直史馆,迁知制诰,判大理寺。遇事敢言,三遭贬斥,作《三黜赋》以见志。诗学杜甫、白居易,文风平易畅达。著有《小畜集》、《五代史阙文》,存词一首。