侍从宜春苑奉诏赋龙池柳色初青听新莺百啭歌

dōng fēng 绿 yíng zhōu cǎo diàn殿 hóng lóu jué chūn hǎo
chí nán liǔ bàn qīng qīng yíng yān niǎo chéng
chuí bǎi chǐ guà diāo yíng shàng yǒu hǎo niǎo xiāng míng
jiān guān zǎo chūn fēng qíng
chūn fēng juǎn yún qiān mén wàn jiē chūn shēng
shì shí jūn wáng zài gǎo jīng yún chuí huī yào耀 qīng
zhàng chū jīn gōng suí zhuǎn tiān huí niǎn rào huā xíng
shǐ xiàng péng lái kàn hái guò chǎi ruò tīng xīn yīng
xīn yīng fēi rào shàng lín yuàn yuàn xiāo sháo fèng shēng
复制 复制

作品简介

《侍从宜春苑奉诏赋龙池柳色初青听新莺百啭歌》是唐代诗人李白于天宝二年(743)在长安奉诏时创作的一首应制诗。这首诗主旨在诗题中概括得简洁清楚,诗人先写龙池柳色,次写新莺百啭,再写皇帝春游,而后听莺鸣啭,只剩宜春苑藏而未露,是留为最后莺绕林苑扣题作结,即意题圆成。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。