陈情赠友人

yán líng yǒu bǎo jiàn jià zhòng qiān huáng jīn
guān fēng shàng guó àn rén shēn
guī lái guà fén sōng wàn zhī xīn
nuò gǎn jié zhuàng shì qīng jīn
bào shēng jiàn zhì xiāng
rén liáng péng yǒu qīng yún wàng
lín cái gǒu tuī fēn ràng
hòu shì chēng xián yīng fēng miǎo nán shàng
lùn jiāo dàn ruò yǒu dào shú yún sàng
duō jūn chěng zǎo yǎn yìng dāng shí rén
shū wén zhèn tuí bǐng guān lún
bo nǎi gòng jǐng wèi lín
qīng qín nòng yún yuè měi jiǔ dōng chūn
báo zhōng jiàn juān zhī chén
yīng háo wèi bào biàn duō jiān xīn
rén zòng shū jūn qīn
nài xiàng chéng xiāng
piāo fēng chuī yún
tóu zhū xiāng bào àn jiàn kǒng xiāng
suǒ cǎi fāng lán zèng jīng zhǔ
chén yōu xīn ruò zuì hèn lèi
yuàn jiǎ dōng huī guāng zhào pín
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《陈情赠友人》是唐代大诗人李白创作的一首古体诗,收录于《全唐诗》。此诗是诗人向友人陈情,述说自己被人所陷害,又借典故述说交友之道,不以眼前的贫困而不善遇。全诗语言古朴凝重,运用典故使情感表达形象化,产生了一种动人心魄的效果。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。