青玉案·姑苏台上乌啼曙

qīngàn··táishàngshǔ
tái shàng shǔ shèng jīn zuì hòu kān réng diào yuè zhōng yáng liǔ shuǐ biān lóu yóu jiào
huā kāi biàn zhēn niáng jué dài hóng yán wěi zhāo suàn shì rén shēng yíng chù qiān qiū shī liào póu huáng shí hán jiāng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《青玉案·姑苏台上乌啼曙》是清末民初学者王国维于1904年写的一首词,被整理收录在王国维的词稿《人间词》甲稿之中。这是一首以怀古为格调的词。上阕王国维凭吊古迹,描写古代的繁华,更显如今的没落。下阕王国维由古写到今,通过凭吊来思考人生。王国维以古写今,虽然是传统悼古词的写法,但并没有传统悼古词的凄苦,更多的是对人生的一种思考。

作者简介

王国维

王国维

参考资料

  • [1]叶嘉莹.王国维词新释辑评:中国书店 ,2006:74-79