青山湿遍·瑶簪堕也

qīngshānshī湿biàn··yáozānduò
yáo zān duò shuí zhī hèn zhī zài jīn shēng shuō xiāng xīn zhé yòu zhēng kān jìn luò cán dēng jiān xún bìng zhěn guàn měng téng kàn xiāo lái yàng yān yān shuì shàng cāi mèng hái xǐng lèi fān xián cuò hún xiāo zhí kǒng fēn míng
huí shǒu bìng qín chù shū wéi jìng jiàn lián lián qīng zàn bié cháng yōu dào yuǎn kuàng rán quán shēn jiōng yǒu yín jiān chóu xiě huā míng màn shāng liàng shēn zài qíng cháng zài zòng shēn biàn便 wàng qíng zuì méi lín yuàn chuāng qiū shēng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《青山湿遍·瑶簪堕也》是清代诗人周之琦创作的一首词。词的上片主要围绕个人情感展开,词人害怕提及香心易折的脆弱,更难以承受残灯烬落的凄凉。病中的他,习惯了在懵腾中回忆,却在梦中与爱人纠缠不清,醒来后泪水涟涟,有销魂之感;下片更多地回忆与爱人共度的时光,以及离别后的凄然与愁苦。全词情感深沉,意境凄美,词人深知身在情长在,即使无身,也难以忘情。

作者简介

周之琦

周之琦

清代词人、官员

周之琦(1782—1862),字雅圭,号退庵,祥符(今河南开封)人。嘉庆十三年(1808)进士,官至广西巡抚。有《心日斋词》四种,辑有《心日斋十六家词选》。