乌乌歌

shū shū huì shī chē jīn qǐng jūn wèi fén què sāo wèi jūn suì tài qiè lái xiāng jiù yǐn dòu jiǔ tīng yǎng tiān
shēn dài jiǎng táng zhǎng yīng dān shǔn háo nuò guǎn zi kuài biān yuè de
jūn jiàn qián nián bīng jīn nián bīng chéng dōu fēng chén hòng dòng bào sāi shā rén liú xuè chéng méi shān shū yuàn shào huàn huā cǎo táng cháo yāo rén chī zhōng xíng rén hàn rén wán fēng hán rén sān jiàn dìng tiān shān
guān ruò gāo jiàn zhǔ cháo tán huí jiǎng lián shòu ruò ruò yìn lèi lèi jiǔ zhōu jūn jīn zhī yǒu jīn suì zuò yǒu tiě zhù zuò dāng zèng jūn zhàn qīng píng zhī jiàn jūn dāng bào tài bái què zhī wàn héng xíng jīn yìn yòng zhāng wèi zhū néng zǒu zhòng fēi kǒng zi shú què lái
shǐ使 shū chéng shū chī
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《乌乌歌》是宋末元初诗人乐雷发创作的一首古体诗,诗中写出了作者励志发愤、弃笔从戎、誓以救国的雄心壮志,并赞赏道学家得像孔子那样智勇双全,文学家得像诸葛亮那样谋略深远。

作者简介

乐雷发

乐雷发

宋代诗人

乐雷发(生卒年不详),字声远,号雪矶,南宋道州宁远县人。精通经史,长于诗赋。1253年(宝祐元年),门生姚勉登进士第一后,向理宗上疏,请求理宗重用乐雷发,并愿以第相让。理宗特旨召见雷发,亲自考问“学术、才智、选举、教养”八事,乐雷发“条对切直”,为理宗所“嘉纳”,赐以特科第一人。他志在抗金复宋,后因数议时政,不为所用,遂归隐九疑。乐雷发还乡后,国势更衰,理宗深悔没有采纳他的忠言,赐建状元楼一所、公母铜锣一对、良田800亩作为褒奖。