戚氏·晚秋天

shì··wǎnqiūtiān
wǎn qiū tiān shà wēi tíng xuān jiàn xiāo shū jǐng líng luàn cán yān rán wàng jiāng guān fēi yún àn dàn yáng jiān dāng shí sòng bēi gǎn xiàng lín shuǐ dēng shān yuǎn dào tiáo xíng rén chǔ juàn tīng lǒng shuǐ chán yuán zhèng chán yín bài qióng xiǎng shuāi cǎo xiāng yìng xuān xuān
guǎn nián fēng jiàn biàn qiāo qiāo zhì gēng lán cháng tiān jìng jiàng qīng qiǎn hào yuè chán juān mián mián yǒng duì jǐng kān zhǐ àn xiǎng cóng qián wèi míng wèi hóng lóu wǎng wǎng jīng suì qiān yán
fēng guāng hǎo dāng nián shào yàn zhāo huān kuàng yǒu kuáng péng guài dāng duì jiǔ jìng liú lián bié lái xùn jǐng suō jiù yóu mèng yān shuǐ chéng xiàn niàn míng qiáo cuì cháng yíng bàn zhuī wǎng shì kōng cǎn chóu yán lòu jiàn shāo jué qīng hán jiàn huà jiǎo shù shēng cán duì xián chuāng pàn tíng dēng xiàng xiǎo bào yǐng mián
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《戚氏·晚秋天》词,是柳永自制的新调之一,共三片,长达212字,是宋词中仅次于南宋吴文英《莺啼序》(240字)的最长的慢词。这首词以时间为序,从黄昏、深夜到清晓,将秋天的远景与近景、词人的往事与旧情以及客居驿馆的幽思遐想渐次序入,词境纷陈而错综有序。

作者简介

柳永

柳永

北宋著名词人

柳永(约984—1053),字耆卿,初名三变,字景庄,崇安(今属福建)人。景祐元年(1034年)进士。官至屯田员外郎。排行第七,世称柳七或柳屯田。为人放荡不羁,终身潦倒。善为乐章,长于慢词,以描写歌妓生活、城市风光以及失意文人羁旅行役的生活等题材为主,语多俚俗,尤善铺叙形容,曲尽其妙。词风婉约,词作甚丰,是北宋第一个专力写词的词人,对北宋慢词的兴盛和发展起过重要作用。有《乐章集》。

参考资料

  • [1]《唐宋词鉴赏辞典》(唐·五代·北宋卷).上海辞书出版社,1988年版,第351页
  • [2]《读点经典》编委会.《婉约词圣柳永·李清照名词名句》.凤凰出版社.2012年6月.188-191