枯树赋

yīn zhòng wén fēng liú hǎi nèi zhī míng shì shí chū wéi dōng yáng tài shǒu cháng tíng huái ér tàn yuē shù suō shēng jìn
zhì bái 鹿 zhēn sōng qīng niú wén gēn páng shān biǎo guì shì ér xiāo wáng tóng wéi ér bàn
zhī sān zhí jiǔ wǎn gēn kāi huā jiàn shǐ zhī diàn殿 luò shí suī yáng zhī yuán shēng hán jiè bào yún mén jiāng chú fèng cháo yuān lín fēng tíng ér duì yuè xiá ér yín yuán
nǎi yǒu quán yōng zhǒng pán ào fǎn xióng biāo pàn lóng jié shù shān lián wén héng shuǐ jiàng shí jīng shì gōng shū xuàn diāo juān shǐ jiù jué réng jiā píng lín chǎn jiǎ luò jiǎo cuī chóng chóng suì jǐn piàn piàn zhēn huā fēn cǎo shù sǎn luàn yān xiá
ruò sōng píng zhòng jūn qiān sēn shāo bǎi qǐng chá niè qiān nián qín shòu zhí hàn jiāng jūn zuò yān tái mái jūn niǎo chóng chuān穿 huò chuí shuāng huò hàn dùn fēng yān dōng hǎi yǒu bái zhī miào 西 yǒu sāng zhī shè běi yáng wéi guān nán líng méi gēn zuò xiǎo shān cóng guì liú rén fēng cháng sōng chéng lín liǔ zhī shàng sài luò táo lín zhī xià
ruò nǎi shān jué piāo líng bié běn chuí lèi shāng gēn xuè huǒ kōng xīn gāo liú duàn jié héng dòng kǒu ér dùn shān yāo ér bàn zhé wén xié zhě bǎi wéi bīng suì zhèng zhě qiān xún liè zài yǐng xián liú cáng chuān穿 bào xué mèi shǎn shì shān jīng yāo niè
kuàng fēng yún gǎn guī wèi néng cǎi huán chéng shí wēi chén lún qióng xiàng jīng fēi shāng yáo luò jiē biàn shuāi huái nán yún luò cháng nián bēi zhī wèi
nǎi yuē jiàn zhāng sān yuè huǒ huáng wàn chá ruò fēi jīn mǎn yuán shù shì yáng xiàn huā
huán wén ér tàn yuē nián zhòng liǔ hàn nán jīn kàn yáo luò chuàng jiāng tán shù yóu rén kān
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《枯树赋》是南北朝时期文学家庾信羁留北方时创作的抒写对故乡的思念并感伤自己身世的赋作。此赋从殷仲文“见庭槐而叹”写起,先侧面写树的茂盛高大,“声含嶰谷,曲抱云门”;再正面写其形象“熊彪顾盼,鱼龙起伏”;由盛而衰,便写到“鸟剥虫穿”“膏流断节”“百围冰碎”“千寻瓦裂”;最后归到“羁旅无归”的感伤:“树犹如此,人何以堪!”作者以枯树自比,寄乡关之思于枯树之景,悲切之情尽在其中。全赋荡气回肠,亡国之痛、乡关之思、羁旅之恨和人事维艰、人生多难的情怀尽在其中,劲健苍凉,忧深愤激。

作者简介

庾信

庾信

南北朝官员、文学家

庾信(513—581),字子山,南阳新野(今属河南)人。早年出入于梁朝宫廷,善作宫体诗,风格华丽。梁元帝时任右将军、散骑侍郎、封武康县侯,出使西魏。梁亡后被强留于北方,因有很高的文学修养,先后得到西魏和北周的优待,官至骠骑大将军、开府仪同三司。他的作品时有用典堆砌和隐晦的缺点,但总的来说,其艺术成就,集六朝之大成,对唐代诗赋的发展产生颇大的影响。著有《庾子山集》。