书幽芳亭记

shì zhī cái gài guó yuē guó shì zhī gài guó yuē guó lán zhī xiāng gài guó yuē guó xiāng rén zhī guì lán dài chǔ zhī zhú chén ér hòu guì zhī lán shén shì jūn zi shēng shēn shān báo cóng zhī zhōng wèi rén ér fāng xuě shuāng líng ér jiàn shā lái suì gǎi xìng shì suǒ wèi dùn shì mèn jiàn shì ér mèn zhě lán suī hán xiāng jié píng xiāo ài shū qīng fēng guò zhī xiāng ǎi rán zài shì mǎn shì zài táng mǎn táng suǒ wèi hán zhāng shí zhě
rán lán huì zhī cái tóng shì hǎn néng bié zhī fàng làng jiāng zhī jiǔ nǎi jǐn zhī gài lán shì jūn zi huì shì shì gài shān lín zhōng shí huì ér lán sāo yuē lán zhī jiǔ wǎn yòu shù huì zhī bǎi
shì zhī jīn chǔ rén jiàn huì ér guì lán jiǔ lán huì cóng chū shí shā shí mào tāng míng fāng shì suǒ tóng zhì huā gàn huā ér xiāng yǒu zhě lán gàn huā ér xiāng zhě huì huì suī ruò lán shì jiāo shā yuǎn shì lùn wèi guó xiāng nǎi yuē dāng mén chú shān lín zhī shì suǒ wǎng ér fǎn zhě
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《书幽芳亭记》是北宋黄庭坚创作的一篇散文,文章以兰独特的品格比喻君子,也比喻自己,表达了他身临逆境能安贫守贱。泰然处之的思想,也指出了统治者扼杀人才的行径。全文不但对兰草的赞美颇富诗意,而且将兰与蕙分别比为君子与士也极为形象,使人不仅想起周敦颐的《爱莲说》的比喻,引用典故轻松自如。

作者简介

黄庭坚

黄庭坚

北宋文学家、书法家、江西诗派开山之祖

黄庭坚(1045—1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西修水)人。治平年间进士。宋哲宗时以校书郎为《神宗实录》检讨官,迁著作佐郎。后因修史“多诬”遭贬。早年以诗文受知于苏轼,与张耒、晁补之、秦观并称“苏门四学士”。与苏轼齐名,世称“苏黄”。诗以杜甫为宗,有“夺胎换骨”、“点铁成金”之论,风格奇硬拗涩,开创江西诗派,在宋代影响颇大。又能词。兼擅行书、草书,为“宋四家”之一。有《山谷集》《山谷琴趣外篇》。