玉漏迟·病多欢意浅

bìng duō huān qiǎn kōng gōu bèi bàn rén wǎn xiàng shuí jiā chè jǐn táng gāo yàn piàn shū yuè lěng liào dēng yǐng xiāng hōng ruǎn xián lòu duǎn lòu zhǎng què zài zhě biān tíng yuàn
shěn láng shòu jīng nián gèng lǎn bīng qíng nán qiǎn zǒng shì mián tīng dào kāng xiāo juàn zhǐ chǐ yín píng xiào zǎo yán jiǎo jīng niǎo luàn cán mèng yuǎn shēng shēng xiǎo zhōng qiāo duàn
复制 复制
朗读 朗读

作者简介

项鸿祚

项鸿祚

清代词人

项鸿祚(1798—1835),一名廷纪,字莲生,浙江杭州人,家世巨富而为词清婉。道光十二年(1832)举人,后曾两应礼部试不第。他幼学填词,崇尚花间,自谓“幼有愁癖,故其情艳而苦,其感于物也郁而深”。中年之后,家道屡遭变故,以致困顿不堪。他是浙派词的后劲,但能自出机杼而不为姜(夔)张(炎)所束缚,对以后作者如蒋春霖等影响颇大。著有《忆云词》甲乙丙丁稿。