庐山谣寄卢侍御虚舟

běn chǔ kuáng rén fèng xiào kǒng qiū
shǒu chí 绿 zhàng zhāo bié huáng lóu
yuè xún xiān yuǎn shēng hào míng shān yóu
shān xiù chū nán dǒu páng píng fēng jiǔ dié yún jǐn zhāng yǐng luò míng qīng dài guāng
jīn què qián kāi èr fēng cháng yín dào guà sān shí liáng
xiāng yáo xiāng wàng huí zhàng líng cāng cāng
cuì yǐng hóng xiá yìng zhāo niǎo fēi dào tiān cháng
dēng gāo zhuàng guān tiān jiān jiāng máng máng huán
huáng yún wàn dòng fēng bái jiǔ dào liú xuě shān
hào wèi shān yáo xìng yīn shān
xián kuī shí jìng qīng xīn xiè gōng xíng chù cāng tái
zǎo huán dān shì qíng qín xīn sān dié dào chū chéng
yáo jiàn xiān rén cǎi yún shǒu róng cháo jīng
xiān hàn màn jiǔ gāi shàng yuàn jiē áo yóu tài qīng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《庐山谣寄卢侍御虚舟》此诗先写作者之行踪,次写庐山之景色,末写隐退幽居之愿想;不仅浓墨重彩地描绘了庐山秀丽雄奇的景色,更主要的是表现了诗人狂放不羁的性格以及政治理想破灭后想要寄情山水的心境,流露了诗人一方面想摆脱世俗的羁绊,进入飘渺虚幻的仙境,一方面又留恋现实,热爱人间的美好风物的矛盾复杂的内心世界。全诗风格豪放飘逸,境界雄奇瑰玮,笔势错综变化,诗韵亦随着诗人情感的变化几次转换,跌宕多姿,极尽抑扬顿挫之美,富于浪漫主义色彩。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。