海漫漫

hǎi màn màn zhí xià páng biān
yún tāo yān hǎi zuì shēn chù rén chuán zhōng yǒu sān shén shān
shān shàng duō shēng yào zhī huà wèi tiān xiān
qín huáng hàn xìn fāng shì nián nián cǎi yào
péng lái jīn dàn wén míng yān shuǐ máng máng chù
hǎi màn màn fēng hào hào yǎn chuān穿 jiàn péng lái dǎo
jiàn péng lái gǎn guī tóng nán guàn zhōu zhōng lǎo
wén chéng duō kuáng dàn shàng yuán tài dǎo
jūn kàn shān dǐng shàng mào líng tóu jìng bēi fēng chuī màn cǎo
kuàng xuán yuán shèng qiān yán yán yào yán xiān yán bái shēng qīng tiān
复制 复制

作品简介

《海漫漫》是唐代诗人白居易创作的一首新乐府诗。诗人借秦始皇、汉武帝求仙的史实,讽刺了以求仙博取长生的错误想法,同时表达了“不言药,不言仙,不言白日升青天”的思想。此诗讽谏了唐朝统治者,语意警策,抑扬顿挫,气势非凡。

作者简介

白居易

白居易(诗魔)

唐代现实主义诗人

白居易(772—846),字乐天,号香山居士,太原(今属山西)人。贞元进士,授秘书省校书郎。元和年间任左拾遗及左赞善大夫。后因上表请求严缉刺死宰相武元衡的凶手,得罪权贵,贬为江州司马。长庆初年任杭州刺史,宝历初年任苏州刺史,后官至刑部尚书。诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。和元稹并称“元白”,和刘禹锡并称“刘白”。有《白氏长庆集》传世。