永贞行

jūn jiàn tài huáng liàng yīn wèi chū lìng xiǎo rén chéng shí tōu guó bǐng
běi jūn bǎi wàn tiān zi jiāng fēi shī
cháo duó yìn dǎng lǐn lǐn cháo shì néng wèi
míng xiāo zào zhēng shǔ zhì shì shǎn tiào liáng xiāng mèi
zuò zhào shū cháo bài guān chāo yuè céng nán
gōng rán bái shòu huì贿 huǒ lěi luò duī jīn pán
yuán chén lǎo gǎn zhòu wán lán
dǒng xián sān gōng shuí hóu jǐng jiǔ xíng tàn
guó jiā gōng gāo qiě hòu tiān wèi wèi yōng gàn
huáng zhuō luò xìn yīng zhǔ wén tài zōng gāo
yīng shòu chán dēng míng táng gòng liú yōu zhōu gǔn
mén xián jùn dēng shù jūn fěi qīn péng
láng guān qīng yào wèi shì chēng huāng jùn jiē jīn
lián tiān xiāng téng mán shēng gěng zhàng zhēng
jiāng fēn lǐng jìn hūn ruò níng shé liǎng tóu jiàn wèi céng
guài niǎo míng huàn lìng rén zēng chóng qún fēi dēng
xióng huī shì duò gōng shí zhōng zhì yào gān xīn bēng
zuǒ yòu shǐ使 lìng zhà nán píng shèn làng xìn cháng jīng jīng
cháng tóng liáo qíng shèng shū jiàn fēi wàng zhēng jiē ěr wǎng wèi chéng
复制 复制

作品简介

《永贞行》是唐代诗人韩愈所作的一首七言古诗,此诗可分为两部分。前一部分,声讨二王(王叔文、王伾)等小人用事,认为他们最终被正之以法是理所当然的。后一部分,对柳宗元、刘禹锡等人因受牵连而被贬,寄予深切的同情。全诗褒贬态度分明,在公义和私交的处理上比较适当。

作者简介

韩愈

韩愈

唐代官员,文学家、思想家、哲学家

韩愈(768—824),字退之,河南河阳(今河南孟州)人。自谓郡望昌黎,世称韩昌黎。贞元八年(792年)进士。曾任国子博士、刑部侍郎等职,因谏阻宪宗奉迎佛骨被贬为潮州刺史。后官至吏部侍郎。卒谥“文”。倡导古文运动,其散文被列为“唐宋八大家”之首,与柳宗元并称“韩柳”。其诗力求新奇,有时流于险怪,对宋诗影响颇大。有《昌黎先生集》。