后出师表

xiān shēn hàn zéi liǎng wáng piān ān tuō chén tǎo zéi xiān zhī míng liàng chén zhī cái zhī chén zéi cái ruò qiáng rán zéi wáng wáng wéi zuò ér dài wáng shú zhī shì tuō chén ér
chén shòu mìng zhī qǐn ān shí gān wèi wéi běi zhēng xiān nán yuè shēn máo bìng ér shí chén fēi wáng piān ān shǔ mào wēi nán fèng xiān zhī ér zhě wèi wéi fēi jīn zéi shì 西 yòu dōng bīng chéng láo jìn zhī shí jǐn chén shì zuǒ
gāo míng bìng yuè móu chén yuān shēn rán shè xiǎn bèi chuāng wēi rán hòu ān jīn xià wèi gāo móu chén liáng píng ér cháng shèng zuò dìng tiān xià chén zhī wèi jiě
liú yóu wáng lǎng zhōu jùn lùn ān yán dòng yǐn shèng rén qún mǎn zhòng nàn xiōng jīn suì zhàn míng nián zhēng shǐ使 sūn zuò suì bìng jiāng dōng chén zhī wèi jiě èr
cáo cāo zhì shū jué rén yòng bīng fǎng仿 sūn rán kùn nán yáng xiǎn cháo wēi lián yáng bài běi shān dài tóng guān rán hòu wěi dìng shí ěr kuàng chén cái ruò ér wēi ér dìng zhī chén zhī wèi jiě sān
cáo cāo gōng chāng xià yuè cháo chéng rèn yòng ér zhī wěi rèn xià hóu ér xià hóu bài wáng xiān měi chēng cāo wéi néng yóu yǒu shī kuàng chén xià néng shèng chén zhī wèi jiě
chén dào hàn zhōng zhōng jiàn nián ěr rán sàng zhào yún yáng qún yán zhī dīng bái shòu寿 liú dèng tóng děng zhǎng tún jiāng shí rén jiàng qián cóng sǒu qīng qiāng sàn qiān rén jiē shù shí nián zhī nèi suǒ jiū fāng zhī jīng ruì fēi zhōu zhī suǒ yǒu ruò shù nián sǔn sān fēn zhī èr dāng chén zhī wèi jiě
jīn mín qióng bīng ér shì shì zhù xíng láo fèi zhèng děng ér jīn zhī zhōu zhī zéi chí jiǔ chén zhī wèi jiě liù
nán píng zhě shì xiān bài jūn chǔ dāng shí cáo cāo shǒu wèi tiān xià dìng rán hòu xiān dōng lián yuè 西 shǔ bīng běi zhēng xià hóu shòu shǒu cāo zhī shī ér hàn shì jiāng chéng rán hòu gèng wéi méng guān huǐ bài guī cuō diē cáo chēng fán shì shì nán jiàn chén gōng jìn ér hòu zhì chéng bài dùn fēi chén zhī míng suǒ néng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《后出师表》载于三国时期吴国张俨的《默记》,一般认为是诸葛亮的作品,《出师表》(《前出师表》)的姊妹篇。这篇文章立论于汉贼不两立和敌强我弱的严峻现实,向蜀汉后主刘禅阐明北伐不仅是为实现先帝的遗愿,也是关系到蜀汉的生死存亡,不能因“议者”的不同看法而有所动摇。全文以议论见长,传达出一股忠贞壮烈之气。

作者简介

诸葛亮

诸葛亮

三国蜀汉政治家、军事家

诸葛亮(181—234),字孔明,琅邪阳都(今山东沂南南)人。东汉末隐居邓县隆中(今湖北襄阳西),留心世事,时称为“卧龙”。刘备三顾茅庐,他向刘备提出联合孙权,对抗曹操,统一全国的建议,即所谓“隆中对”。从此成为刘备的主要谋士。刘备称帝后,任为丞相。刘禅继位,他被封为武乡侯,领益州牧。建兴十二年(234),与魏司马懿在渭南相拒,病死于五丈原军中。著有《诸葛亮集》。