于五松山赠南陵常赞府

wéi cǎo dāng zuò lán wéi dāng zuò sōng
lán qiū xiāng fēng yuǎn sōng hán gǎi róng
sōng lán xiāng yīn xiāo ài fēng rōng
bìng shí luán luán tóng zhī
jiǎn zhū shā dàn yǒu zhū xiāng suí
yuǎn tóu míng xián zhēn kān xiě huái怀 bào
ruò fāng cùn xīn dài shuí qīng dǎo
qīng zhào xiàng biàn便 wèi xíng
hǎi shàng bǎi rén tóng tián héng
dāng shí hào xián chuán qiān míng
yuàn jūn tóng xīn rén shǎo liú qíng
hái chū mén suǒ shì
cháng jiá guī lái qiū fēng guī
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《于五松山赠南陵常赞府》是唐代诗人李白于天宝十三年(公元754年)由宣城游铜陵五松山之时所创作的一首五言古诗。诗人在五松山盘桓期间,与常赞(时为南陵县丞)交往甚密,遂成好友。诗中先叙述诗人与常赞府为松兰之交,视为同心之人并希望得到援引,最后述说寂寞与思归之情。塑造了诗人峻洁孤高的自我形象,抒发了好贤、思贤之情。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。