大雅·大明

míng míng zài xià zài shàng tiān nán chén wéi wáng tiān wèi yīn shǐ使 jiā fāng
zhì zhòng shì rèn yīn shāng lái jià zhōu yuē pín jīng nǎi wáng wéi zhī xíng
rèn yǒu shēn shēng wén wáng wéi wén wáng xiǎo xīn shào shì shàng huái怀 duō jué huí shòu fāng guó
tiān jiān zài xià yǒu mìng wén wáng chū zǎi tiān zuò zhī zài zhī yáng zài wèi zhī
wén wáng jiā zhǐ bāng yǒu bāng yǒu qiàn tiān zhī mèi wén dìng jué xiáng qīn yíng wèi zào zhōu wéi liáng xiǎn guāng
yǒu mìng tiān mìng wén wáng zhōu jīng zuǎn wéi shēn zhǎng wéi xíng shēng wáng bǎo yòu mìng ěr xiè shāng
yīn shāng zhī kuài lín shǐ wéi hóu xīng shàng lín èr ěr xīn
yáng yáng tán chē huáng huáng yuán bāng bāng wéi shī shàng shí wéi yīng yáng liáng wáng shāng huì cháo qīng míng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《大雅·大明》是中国古代第一部诗歌总集《诗经》中的一首诗。这是一首具有史诗性质的叙事诗,是周朝开国史诗的有机组成部分。全诗八章,第一、二、四、七章每章六句,第三、五、六、八章每章八句。诗先写王季受天命、娶太任、生文王,再写文王娶太姒、生武王,最后写到武王在姜太公辅佐下一举灭殷的史实,算是周朝开国史诗的最后一篇。此诗规模宏大,结构严谨,既有情势的烘托,也有景象的渲染,有详有略,前后呼应,避免了平铺、呆板和单调,显得跌宕起伏、气势恢宏。

作者简介

诗经

诗经

中国最早诗歌总集

《诗经》中国古代诗歌的开端,最早的一部诗歌总集,收集了西周初年至春秋中叶(前11世纪至前6世纪)的诗歌共311篇,反映了周初至周晚期约五百年间的社会面貌。