桃花行

táo huā lián wài dōng fēng ruǎn táo huā lián nèi chén zhuāng lǎn
lián wài táo huā lián nèi rén rén táo huā yuǎn
dōng fēng yǒu jiē lián lóng huā kuī rén lián juǎn
táo huā lián wài kāi réng jiù lián zhōng rén táo huā shòu
huā jiě lián rén huā chóu lián xiāo fēng chuī tòu
fēng tòu xiāng lián huā mǎn tíng tíng qián chūn bèi shāng qíng
xián tái yuàn luò mén kōng yǎn xié lán gān rén píng
píng lán rén xiàng dōng fēng qiàn qún tōu bàng táo huā
táo huā táo luàn fēn fēn huā zhàn xīn hóng níng
guǒ yān fēng wàn zhū hōng lóu zhào hóng
tiān shāo yuān yāng jǐn chūn hān xǐng shān zhěn
shì jīn pén jìn shuǐ lái xiāng quán yǐng zhàn yān zhī lěng
yān zhī xiān yàn xiāng lèi huā zhī yán rén zhī lèi
ruò jiāng rén lèi táo huā lèi zhǎng liú huā mèi
lèi yǎn guān huā lèi gàn lèi gàn chūn jǐn huā qiáo cuì
qiáo cuì huā zhē qiáo cuì rén huā fēi rén juàn huáng hūn
shēng chūn guī jǐn lián lóng kōng yuè hén
复制 复制

作品简介

《桃花行》是清代小说家曹雪芹所作的七言古诗,是《红楼梦》第七十回林黛玉所作,后多有仿写作品。这首诗以非常低沉的笔调,通过鲜艳明媚的桃花和孤独悲伤的人多方映衬、反复对比,塑造了一个孤独、忧愁、哀怨、伤感的少女形象。这首诗是作者对命薄如桃花的黛玉的夭亡,预作象征性的写照。作者用强烈的对比写法描述自己的痛苦,经过多次换韵,抒发的情感也随着文字的变换而逐渐推进、深化,是由一个花人相映过渡到花人交融,达到景为情设、情为景触的艺术效果,最后一气呵成达至以花自喻薄命的立意。

作者简介

曹雪芹

曹雪芹

清朝小说家、诗人、画家

曹雪芹(1715—1763),名沾,字梦阮,雪芹是其号,又号芹圃、芹溪。祖籍辽阳,先世原是汉族,后为满洲正白旗“包衣”人。曾祖曹玺任江宁织造。曾祖母孙氏做过康熙帝玄烨的保姆。祖父曹寅官至江宁织造,兼任两淮巡盐监察御使。雍正初年,曹家家道中落,曹雪芹随着全家迁回北京居住。晚年,曹雪芹移居北京西郊。生活更加穷苦,“满径蓬蒿”,“举家食粥”。他以坚韧不拔的毅力,专心一志地从事《红楼梦》的写作和修订。死后遗留《红楼梦》前八十回稿子。另有《废艺斋集稿》。