在水军宴赠幕府诸侍御

yuè huà bái lóng fān fēi líng jiǔ tiān
shā jīng běi hǎi diàn sǎo luò yáng chuān
jiàn gōng què huáng chéng qiān
yīng wáng shòu miào lüè bǐng yuè qīng nán biān
yún juǎn hǎi xuě jīn luó jiāng yān
sàn bǎi wàn rén chí zhāng zài xián
shuāng tái jiàng qún yàn shuǐ guó fèng róng zhān
xiù kāi yàn tiān rén jiè lóu chuán
dēng huáng jīn tái yáo xiá xiān
juǎn shēn biān péng xià míng shí nián
níng zhī cǎo jiān rén yāo xià yǒu lóng quán
yún zài jué shì qīng yōu yān
yuàn zuò gōng jìng tán jīn kuì piān
xīn dài cháo ēn wēi juān
suǒ máo tóu miè gōng chéng zhuī lián
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《在水军宴赠幕府诸侍御》是唐代诗人李白所作的一首五言古诗,全诗结构严谨,层次清晰,从大处着眼,最后落到具体景象上,诗中以叙述为主,先叙安史之乱爆发及其叛乱的主要过程,次述永王的率军平乱的功绩,再叙写当时国家局势与赞美诸侍御的清正严明;最后表明诗人渴望为平定叛乱贡献出一切力量,并勉励幕府诸侍御同心平叛、报效国家,表现出诗人的爱国思想和理想抱负。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。