锦石滩

jǐnshítān
jiā jiāng shàng jiāng xīn yǒng chū zhōu zhǎng liù mǎn zhōu jiē shí zi huò jié bái huò hóng huáng tòu míng nǎo jīn shí suǒ zhòng liù shí zi qiān qián méi zhě shèng tóng yǒu rén fàn zhōu dēng yān jìng liàn wài rào huā xiù nèi zǎn liè zuò shàng shì zài yáo dǎo zhōng cháng shí shù méi guī lèi què luǎn zhōng fēn xuán huáng èr lèi guī zhèng qīng hóng wén shù dào qiū tiān wǎn xiá yòu méi hēi jīn cǎi yuē xiǎo jiāng jūn shān shuǐ rén dōng guài shí gōng suǒ shù shū jué píng cháng cáng zhōng shù zhī rén zhòng zhī ěr
xié zhū jiù liǎng yóu zhōu zhōng xiǎo tǐng fēi lái lǎo wēng xiàng shǒu zhì wài fāng gōng dēng zhōu xiào ruò děng mán
zhōu shàng quán shù dào shì yǒng zhū rén jiē xiào huān zhì shēn nǎi guī sòng yóu jǐn shí zhōu shī shǒu yòng yíng tóu shī wěi yuē lǎo huái怀 shuāi zhī suǒ yún ruò wèi suī liú
jiē fān guī zài xiào
复制 复制

作者简介

袁宗道

袁宗道

明代文学家、官员,公安派的发起者和领袖之一

袁宗道(1560—1600),字伯修,号玉蟠、又号石浦,公安(今属湖北)人,明代文学家。万历十四年(1586)进士,授翰林编修,太子讲官,官至右庶子。与弟袁宏道、袁中道齐名,并称“三袁”,反对前后七子“诗必盛唐”的复古主张,崇尚本色,标榜“性灵”,世称“公安派”。袁宗道于唐诗崇白居易,宋诗崇苏东坡,故称其斋为“白苏斋”。著作有《白苏斋集》。

参考资料

  • [1]袁宗道.白苏斋类集.上海.上海古籍出版社.1989.183
  • [2]于通 武文.精通初中语文(八年级下册).北京.华文出版社.2019.195
  • [3]夏咸淳 陈如江.历代小品文观止.西安.陕西人民教育出版社.2019.335-337