待漏院记

tiān dào yán ér pǐn hēng suì gōng chéng zhě wèi shí zhī xíng zhī zuǒ xuān shèng rén yán ér bǎi xìng qīn wàn bāng níng zhě wèi sān gōng lùn dào liù qīng fēn zhí zhāng jiào shì zhī jūn shàng chén láo xià tiān zhī shàn xiāng tiān xià zhě gāo kuí zhì fáng wèi shù shì yǒu jiē qín ěr kuàng xìng mèi shì rén qīng yóu rán kuàng zǎi xiāng
cháo tíng guó chū yīn jiù zhì shè zǎi chén dài lòu yuàn dān fèng mén zhī yòu shì qín zhèng zhì ruò běi quē xiàng shǔ dōng fāng wèi míng xiāng jūn xíng huáng huáng huǒ chéng xiāng jūn zhì zhǐ huì huì luán shēng jīn mén wèi lòu yóu chè gài xià chē yān dài lòu zhī xiāng jūn yǒu
huò zhào mín wèi ān suǒ tài zhī wèi suǒ lái zhī bīng wèi zhī tián chóu duō zhī xián rén zài jiāng jìn zhī nìng chén cháo jiāng chì zhī liù zāi shěng jiàn zhì yuàn wèi ráng zhī xíng wèi cuò zhà shēng qǐng xiū zhī yōu xīn chōng chōng dài dàn ér jiǔ mén cōng shén ěr xiāng jūn yán yān shí jūn yān huáng fēng shì qīng cāng shēng zhī ér shù ruò rán zǒng bǎi guān shí wàn qián fēi xìng
huò chóu wèi suǒ zhú zhī jiù ēn wèi bào suǒ róng zhī zi zhì zhī chē wán zhī jiān rén shì jiāng zhì zhī zhí shì kàng yán jiāng chù zhī sān shí gào zāi shàng yǒu yōu gòu qiǎo yuè zhī qún nòng jūn wén yuàn yán jìn chǎn róng mèi zhī xīn tāo tāo jiǎ mèi ér zuò jiǔ mén kāi zhòng tóng huí xiāng jūn yán yān shí jūn huò yān zhèng bǐng shì huī zāi wèi zhī ér wēi ruò rán xià tóu yuǎn fāng fēi xìng
shì zhī guó zhī zhèng wàn rén zhī mìng xuán zǎi xiāng shèn yǒu huǐ jìn tuì退 qiè wèi ér gǒu bèi yuán ér quán shēn zhě suǒ yān
xiǎo wáng mǒu wèi wén qǐng zhì yuàn yòng guī zhí zhèng zhě
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《待漏院记》是宋代文学家王禹偁的作品,出自《四部丛刊》本《小畜集》。文章以宰相待漏之时的不同思想状态,将宰相分为贤相、奸相、庸相三个类型,褒贬之意非常鲜明,反映了作者对现实政治的忧虑、批判与幻想。

作者简介

王禹偁

王禹偁

北宋诗人、散文家,宋初有名的直臣

王禹偁(954—1001),字元之 ,巨野(今属山东)人。宋太宗太平兴国八年(983年)登进士第,授成武主簿。端拱元年(988年),召试,直史馆,迁知制诰,判大理寺。遇事敢言,三遭贬斥,作《三黜赋》以见志。诗学杜甫、白居易,文风平易畅达。著有《小畜集》、《五代史阙文》,存词一首。