子产不毁乡校颂

rén zhèng zhī qiáo xiàng guó rén wèi ān jiào yóu xiāng zhī xiào zhòng kǒu xiāo xiāo huò wèi chǎn huǐ xiāng xiào zhǐ
yuē huàn yān chéng měi duō yán zhì shàn xíng shàn wéi shàn wéi shì chuān fáng yán xià shàng lóng bāng qīng
xiāng xiào huǐ ér zhèng guó
zài zhōu zhī xīng yǎng lǎo yán shuāi bàng zhě shǐ使 jiān chéng bài zhī zhāo zāi guān
wéi shì chǎn zhí zhèng zhī shì wéi huà zhǐ guó chéng shuài dào xiàng tiān xià jūn jiāo chàng páng yín hǎi suǒ yǒu jūn chén shuí zhī rén
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《子产不毁乡校颂》是唐代文学家韩愈创作的一篇散文。作者在文中颂子产不毁乡校,意在讽谕当时的执政者,符合儒家所谓“温柔敦厚”之教,表现了对时政的关切。文章颂古讽今,纵横跌宕,意筒而明,词温而厉,以散文法度写韵文,文从字顺。

作者简介

韩愈

韩愈

唐代官员,文学家、思想家、哲学家

韩愈(768—824),字退之,河南河阳(今河南孟州)人。自谓郡望昌黎,世称韩昌黎。贞元八年(792年)进士。曾任国子博士、刑部侍郎等职,因谏阻宪宗奉迎佛骨被贬为潮州刺史。后官至吏部侍郎。卒谥“文”。倡导古文运动,其散文被列为“唐宋八大家”之首,与柳宗元并称“韩柳”。其诗力求新奇,有时流于险怪,对宋诗影响颇大。有《昌黎先生集》。