孙子兵法·九变篇

sūnbīng··jiǔbiànpiān
sūn yuē fán yòng bīng zhī jiàng shòu mìng jūn jūn zhòng shè jiāo jué liú wéi móu zhàn yǒu suǒ yóu jūn yǒu suǒ chéng yǒu suǒ gōng yǒu suǒ zhēng jūn mìng yǒu suǒ shòu
jiàng tōng jiǔ biàn zhī zhě zhī yòng bīng jiàng tōng jiǔ biàn zhī suī zhī xíng néng zhī zhì bīng zhī jiǔ biàn zhī shù suī zhī néng ér yòng zhī
shì zhì zhě zhī hài ér shēn hài ér huàn jiě shì zhū hóu zhě hài zhū hóu zhě zhū hóu zhě yòng bīng zhī shì lái shì yǒu dài zhī shì gōng shì yǒu suǒ gōng
jiàng yǒu wēi shā shēng fèn忿 lián jié ài mín fán fán zhě jiàng zhī guò yòng bīng zhī zāi jūn shā jiàng wēi chá
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《孙子兵法·九变篇》是春秋时期兵法家孙武创作的一篇散文。讲的是将军根据不同情况采取不同的战略战术。

作者简介

孙武

孙武

中国春秋时期军事家

孙武(前545—470年),字长卿,中国春秋时期著名的军事家、政治家,尊称兵圣或孙子,又称“兵家至圣”,被誉为“百世兵家之师”、“东方兵学的鼻祖”。其著有巨作《孙子兵法》十三篇,为后世兵法家所推崇,被誉为“兵学圣典”,置于《武经七书》之首。