赠徐干诗

shuí wèi xiāng yuǎn 西 yuán
xiàn qīng qiè jìn zhōng qíng yóu xuān
zi chén xīn zhǎng tàn néng yán
zuò shī sān qiān
chū běi mén yáo wàng 西 yuàn yuán
liǔ jiā dào shēng fāng táng hán qīng yuán
qīng suí fēng zhuǎn fēi niǎo fān fān
guāi rén gǎn dòng xià jīn lián
yǎng shì bái guāng jiǎo jiǎo gāo qiě xuán
jiān zhú hóng nèi lèi piān
bào shēn gǎn yān
复制 复制
朗读 朗读

作者简介

刘桢

刘桢

东汉名士、诗人

刘桢(179—217),字公干,东平国(今山东东平)人,“建安七子”之一。建安年间,为曹操丞相掾属,与曹丕兄弟颇相亲爱。后因在曹丕席上平视丕妻甄氏,以不敬之罪服劳役,后又免罪署为小吏。后染疾疫而亡。《隋书·经籍志》著录有作品集四卷、《毛诗义问》十卷,皆已佚。明代张溥辑有《刘公干集》,收入《汉魏六朝百三家集》中。《先秦汉魏晋南北朝诗》辑得其诗及断句二十六首。