洛神赋

luòshén
huáng chū sān nián cháo jīng shī huán luò chuān rén yǒu yán shuǐ zhī shén míng yuē fēi gǎn sòng duì chǔ wáng shén zhī shì suì zuò yuē
cóng jīng yán guī dōng fān bèi què yuè huán yuán jīng tōng líng jǐng shān 西 qīng chē dài fán ěr nǎi tuō jià héng gāo zhī tián róng yáng lín liú miǎn luò chuān shì jīng shén hài yān sàn wèi chá yǎng shū guān rén yán zhī pàn nǎi yuán zhě ér gào zhī yuē ěr yǒu zhě rén ruò zhī yàn
zhě duì yuē chén wén luò zhī shén míng yuē fēi rán jūn wáng zhī suǒ jiàn nǎi shì zhuàng ruò chén yuàn wén zhī
gào zhī yuē xíng piān ruò jīng hóng鸿 wǎn ruò yóu lóng róng yào qiū huá mào chūn sōng fǎng ruò qīng yún zhī yuè piāo yáo ruò liú fēng zhī huí xuě yuǎn ér wàng zhī jiǎo ruò tài yáng shēng zhāo xiá ér chá zhī zhuó ruò chū
nóng xiān zhōng xiū duǎn jiān ruò xuē chéng yāo yuē yán jǐng xiù xiàng hào zhì chéng fāng jiā qiān huá yún é é xiū méi lián juān dān chún wài lǎng hào chǐ齿 nèi xiān míng móu shàn lài chéng quán
guī 姿 yàn jìng xián róu qíng chuò tài mèi yán kuàng shì xiàng yìng luó zhī cuǐ càn ěr yáo zhī huá dài jīn cuì zhī shǒu shì zhuì míng zhū yào耀
jiàn yuǎn yóu zhī wén xiāo zhī qīng wēi yōu lán zhī fāng ǎi chí chú shān shì yān zòng áo zuǒ cǎi máo yòu yìn guì rǎng hào wàn shén cǎi tuān lài zhī xuán zhī
qíng yuè shū měi xīn zhèn dàng ér liáng méi jiē huān tuō wēi ér tōng yuàn chéng zhī xiān jiě pèi yāo zhī jiē jiā rén zhī xìn xiū qiāng ér míng shī kàng qióng zhǐ qián yuān ér wéi zhí juàn juàn zhī kuǎn shí líng zhī gǎn jiāo zhī yán chàng yóu ér shōu yán ér jìng zhì shēn fáng chí
shì luò líng gǎn yān páng huáng shén guāng zhà yīn zhà yáng sǒng qīng ruò jiāng fēi ér wèi xiáng jiàn jiāo zhī liè héng ér liú fāng chāo cháng yín yǒng shēng āi ér cháng ěr nǎi zhòng líng mìng chóu xiào huò qīng liú huò xiáng shén zhǔ huò cǎi míng zhū huò shí cuì cóng nán xiāng zhī èr fēi xié hàn bīn zhī yóu tàn páo guā zhī yǒng qiān niú zhī chǔ yáng qīng guī zhī xiū xiù yán zhù xùn fēi piāo ruò shén líng wēi luó shēng chén dòng cháng ruò wēi ruò ān jìn zhǐ nán ruò wǎng ruò huán zhuǎn miǎn liú jīng guāng rùn yán hán wèi ruò yōu lán huá róng ē nuó lìng wàng cān
shì píng shōu fēng chuān hòu jìng féng míng qīng téng wén jǐng shèng míng luán xié shì liù lóng yǎn shǒu zài yún chē zhī róng jīng yǒng ér jiā shuǐ qín xiáng ér wéi wèi shì yuè běi zhǐ guò nán gāng lǐng huí qīng yáng dòng zhū chún yán chén jiāo jiē zhī gāng hèn rén shén zhī dào shū yuàn shèng nián zhī dāng kàng luó mèi yǎn lèi liú jīn zhī làng làng dào liáng huì zhī yǒng jué āi shì ér xiāng wēi qíng xiào ài xiàn jiāng nán zhī míng dāng suī qián chǔ tài yīn cháng xīn jūn wáng suǒ shě chàng shén xiāo ér guāng
shì bèi xià líng gāo wǎng shén liú qíng xiǎng xiàng wàng huái怀 chóu líng zhī xíng qīng zhōu ér shàng cháng chuān ér wàng fǎn mián mián ér zēng gěng gěng ér mèi zhān fán shuāng ér zhì shǔ mìng ér jiù jià jiāng guī dōng lǎn fēi pèi kàng chàng pán huán ér néng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《洛神赋》是中国三国时期曹魏文学家曹植创作的辞赋名篇。曹植模仿战国时期楚国宋玉《神女赋》中对巫山神女的描写,叙述自己在洛水边与洛神相遇的故事,在故事情节、人物形象描写上多有借鉴宋赋。此赋虚构了作者自己与洛神的邂逅相遇和彼此间的思慕爱恋,洛神形象美丽绝伦,人神之恋飘渺迷离,但由于人神道殊而不能结合,最后抒发了无限的悲伤怅惘之情。全篇大致可分为六段:第一段写作者从洛阳回封地时,看到「丽人」宓妃伫立山崖;第二段写宓妃容仪服饰之美;第三段写作者非常爱慕洛神,她既识礼仪又善言辞,作者虽已向她表达了真情,赠以信物,有了约会,却担心受欺骗,极言爱慕之深;第四段写洛神为「君王」之诚所感后的情状;第五段为全篇寄意之所在;第六段写别后作者对洛神的思念。全赋辞采华美,描写细腻,想象丰富,情思绻缱,若有寄托。

作者简介

曹植

曹植

三国时期文学家

曹植(192—232),字子建,曹操子,曹丕弟。封陈王,谥曰思,故世称陈思王。自称“生乎乱,长乎军”。天资聪颖,才思敏捷,深得曹操赏爱,几乎被立为太子,终因“任性而行,不自雕励,饮酒不节”而失宠。其创作以建安二十五年为界,分为前后两期。前期诗歌主要是歌唱他的理想和抱负,后期诗歌主要是表达由理想与现实的矛盾所激起的悲愤。他是第一位大力写作五言诗的文人,为建安文学中成就最高者。宋人辑有《曹子建集》,今又有《曹植集校注》。

参考资料

  • [1]陈宏天 赵福海.昭明文选译注[M].长春.吉林文史出版社.1987.1049-1059
  • [2]陈振鹏 章培恒.古文鉴赏辞典(上)[M].上海.上海辞书出版社.1997.480-484
  • [3]徐中玉 金启华.中国古代文学作品选[M].上海.华东师范大学出版社.1999.264-273