赠从兄襄阳少府皓

jié wèi shí shì suǒ jiāo jìn háo xióng
què qín shòu shǎng jìn níng wéi gōng
tuō shēn bái rèn shā rén hóng chén zhōng
dāng cháo gāo shì chēng yīng xióng
xiǎo jié yán tuì退 gēng chōng líng dōng
guī lái chǎn shēng shì zhuǎn péng
zhāo qiú bǎi huáng jīn kōng
tán jiàn áng chū mén bēi qióng
xiōng qīng yún shì rán nuò wén zhū gōng
suǒ chén piàn yán piàn yán guì qíng tōng
huá tǎng jiē gān qiū cǎo tóng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《赠从兄襄阳少府皓》是唐代诗人李白写的一首五言古诗,该诗主要描写了诗人年轻时裘马轻狂的过往,以及希望接济帮助的想法。诗中运用引用、衬托等手法,表达了李白轻狂豪爽的性情,全诗语言清新朴素而韵味含蓄无穷。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。