金山行

jīn shān yǎo zài cāng míng zhōng xuě bīng zhù xiān gōng
gān kūn chí jīn yuè fǎng仿 xuán 西 dōng
fàn líng chá chū chén shì sōu suǒ jìng kuī shén gōng
cháo dēng lín zhòng tàn shí xiǎng xiàng xióng
juǎn lián guà běi dòu jīng jià làng chuī zhǎng kōng
zhōu cuī àn duàn shù wǎng wǎng chuí jiāo lóng
hán chán yuè dàng yáo hǎi qiū guāng shàng xià qīng tóng
niǎo fēi jǐn tiān duàn huā fēng
péng lái jiǔ wén wèi céng wǎng zhuàng guān jué zhì yáo yīng tóng
cháo shēng cháo luò hái xiǎo shù huì shuí néng qióng
bǎi nián xíng yǐng làng biàn便 ān wēi gōng
bái yún nán lái zhǎng wàng yòu guī xìng suí zhēng hóng鸿
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《金山行》是宋代诗人郭祥正创作的一首七言古诗,首四句写金山孤立江中的雄奇瑰丽。接四句,诗人把自己加入景中,为以下放手写登临所见做准备。“卷帘”以下八句,描绘奇观异景。由山之奇,水之奇,诗人进一步想到了蓬莱仙境,诗转入议论,将两者相比,加深景物给人的感觉,然后以依依惜别作结。这首诗极富李白诗的浪漫色彩,想象丰富奇特,意境雄阔宏大,造语奇崛闳肆,音节浏亮流转,在宋人七古中别具一格。

作者简介

郭祥正

郭祥正

北宋诗人

郭祥正(1035—1113),字功父,太平当涂(今属安徽)人。曾中进士。熙宁年间(1068-1077)知武冈县,签书保信军节度判官。后为王安石所不满,以殿中丞致仕。元丰年间(1078-1085),知端州。元祐(1086-1094)初期,官至朝清大夫。少有诗名,为梅尧臣所赏识。其诗颇有和李白相似的地方,曾为王安石所称赏。有《青山集》及其续集。