莺啼序·残寒正欺病酒

cán hán zhèng bìng jiǔ yǎn chén xiāng xiù yàn lái wǎn fēi 西 chéng shì shuō chūn shì chí huà chuán zài qīng míng guò què qíng yān rǎn rǎn gōng shù niàn qíng yóu dàng suí fēng huà wèi qīng
shí zài 西 bàng liǔ chèn jiāo chén ruǎn hóng jiàn zhāo xiān jǐn ér tōu yōu yín píng chūn kuān mèng zhǎi duàn hóng shī湿 wán jīn míng kōng qīng xié yáng zǒng hái ōu
yōu lán xuán lǎo ruò hái shēng shuǐ xiāng shàng bié hòu fǎng访 liù qiáo xìn shì wǎng huā wěi mái xiāng fān fēng zhǎng pàn yáo shān xiū dài dēng fēn yǐng chūn jiāng 宿 dāng shí duǎn táo gēn qīng lóu fǎng仿 lín fēn bài shī lèi cǎn dàn chén
wēi tíng wàng cǎo tiān tàn bìn qīn bàn zhù àn diǎn jiǎn hén huān tuò shàng rǎn jiāo xiāo duǒ fèng guī luán yōng yīn qín dài xiě shū zhōng zhǎng hèn lán xiá liáo hǎi shěn guò yàn màn xiāng dàn āi zhēng zhù shāng xīn qiān jiāng nán yuàn zhòng zhāo duàn hún zài fǒu
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《莺啼序·残寒正欺病酒》是宋代词人吴文英创作的一首词。此词为晚春感怀伤离悼亡之作,通过叙述当年与情人游西湖的艳遇欢情,重游湖上而物是人非,抒发长期孤身漂泊的羁旅之感和对情人的无限哀悼之意,不仅形象地反映出与情人邂逅相遇及生离死别之情思,字里行间还透露出造成这爱情悲剧的社会因素。词分四段:第一段写春景和春愁,第二段写杭州往事,第三段写别后情事,第四段写悲哀和怀悼。全词将美人迟暮、伤春惜别的情感娓娓道来,反复咏叹,层层深入,艺术化地展示了古人诗词中所精心刻画的优雅伤感,文有虚实,笔兼奇正,疏密有度,回环相生,充分体现了梦窗词的“密丽”特色。

作者简介

吴文英

吴文英

南宋著名朦胧词人

吴文英(1200—1268),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。他原出翁姓,后出嗣吴氏。一生未第,游幕终身,于苏州、杭州、越州三地居留最久,并以苏州为中心,北上到过淮安、镇江,苏杭道中又历经吴江、无锡及茹霅二溪。游踪所至,每有题咏。晚年一度客居越州,先后为浙东安抚使吴潜及嗣荣王赵与芮门下客。词风密丽。在南宋词坛,属于作品数量较多的词人,其《梦窗词》有三百四十余首。