蓟丘览古赠卢居士藏用七首

xuān yuán tái
běi dēng qiū wàng qiú xuān yuán tái
yīng lóng jiàn kōng huáng āi
shàng xiǎng guǎng广 chéng zi bái yún wēi
yàn zhāo wáng
nán dēng jié shí bǎn yáo wàng huáng jīn tái
qiū líng jǐn qiáo zhāo wáng ān zài zāi
chàng guī lái
shēng
wáng dào lún mèi zhàn guó jìng tān bīng
shēng gǎn zhàng xià chéng
xióng jìng zhōng yāo tàn ā héng
yàn tài zi
qín wáng dào tài zi yuàn shēn
wén tián guāng shǒu zèng qiān jīn
shì suī qiān zài wèi shāng xīn
tián guāng xiān shēng
jiē yǒu xùn liáng
nài yàn tài zi shàng shǐ使 tián shēng
jiàn chéng gǎn zhān
zōu yǎn
yùn lún sān dài tiān rén hǎn yǒu kuī
zōu zi liáo kuò màn shuō jiǔ yíng chuí
xìng wáng qiān zài jīn tuī
guō wěi
féng shí wèi guì dài fēi cái
kuí jūn xìng suì huáng jīn tái
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《蓟丘览古赠卢居士藏用七首》是唐代诗人陈子昂的组诗作品,由《轩辕台》《燕昭王》《乐生》《燕太子》《田光先生》《邹衍》《郭隗》共七首诗组成。这七首诗缅怀了燕昭王、乐毅、燕太子丹、田光、邹衍、郭隗等人的事迹,体现了作者对盛世的向往、对古贤丰功伟绩的追慕,同时抒发其生不逢时、壮志未酬的感慨。组诗借古讽今,感情深沉,是陈子昂实践其提倡的“兴寄”“风骨”理论的代表作品。

作者简介

陈子昂

陈子昂(诗骨)

唐代文学家、诗人,初唐诗文革新人物之一

陈子昂(659—700),字伯玉,梓州射洪(今属四川)人。举光宅进士,以上书论政,为武则天所赞赏,拜麟台正字,右拾遗。后世因称陈拾遗。敢于陈述时弊。曾随武攸宜征契丹。后解职回乡,为县令段简所诬,入狱,忧愤而死。于诗标举汉魏风骨,强调兴寄,反对柔靡之风。是唐代诗歌革新的先驱。有《陈伯玉集》传世。