仁和里杂叙皇甫湜

rén nǎi hán zōng rén dài zhái huāng jué yuán
héng tíng shǔ jìng kōng chū zǎo chuí zhū cán
ān dìng měi rén jié huáng shòu tuō luò yīng míng cháo jiǔ
hái jiā bái wèi shàng tóu shǐ使 qīng shēng luò rén hòu
wǎng chēng zhī fàn jūn yǎn pái yǐn cái shēng qiáng gēng duàn
luò fēng sòng zhǎng guān shàn wèi kāi féng quǎn
zhī jiān dōu xiāng cǎo cǎo zhěn yōu dān kàn chūn lǎo
guī lái báo miàn gāo chōng tóu bìn jīng shǎo
diāo xiǎo shuō gān tiān guān zōng sūn diào wèi shuí lián
míng cháo xià yuán 西 dào kōng tóng bié zhǎng tiān
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《仁和里杂叙皇甫湜》是唐代诗人李贺创作的一首七言古诗,诗人借皇甫湜调任之际,向其表达对己提携之恩的感谢,亦为自己遭小人暗算、枉辱知己的提携之恩而怨叹。全诗意象跳跃,韵律和谐,感情真挚。

作者简介

李贺

李贺(诗鬼)

唐代浪漫主义诗人

李贺(790—816),字长吉,福昌(今河南宜阳西)人。唐皇室远支,家世早已没落,生活困顿,仕途偃蹇。曾官奉礼郎。有“诗鬼”之称,是继屈原、李白之后又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。与诗仙李白、李商隐称为“唐代三李”,后世称李昌谷。《全唐诗》存诗5卷。有《昌谷集》。