出妇赋

niàn zài zhī ēn hǎo shì zhī xiāng qīn wéi fāng jīn zhī shū jué ruò jīng fēng zhī chuī chén shuāi ér ài jué xìn jīn yǒu zhī
shāng qióng zhī shì hèn yìn zhī gān shēn ér tóng xué zhōng bǎi nián zhī cháng xìn zi ér yīng chū diǎn zhī cháng
bēi fēng zhī yuàn rén zhī mén zhī chū chū dēng chē ér jiù zūn zhǎng ér nán mài chóu chú ér huí
niǎo piān ér gāo fēi chuàng āi míng ér xiāng fēi ér zhǎn jié lín zhī jiù chéng jiàn 鹿 zhī tīng bǎi niǎo zhī qún míng qíng chàng hèn ér wàng xīn jié píng
复制 复制

作品简介

《出妇赋》是三国时期文学家曹丕创作的一篇赋。此赋从一个“出妇”的角度落笔,先写“出妇”被出前后的境况,接着写了其被出的原因,最后刻画其被出时那种依依不舍又伤心欲绝的哀痛之情。全赋文辞清丽,情调哀怨,在鲜明的对比中表现“出妇”的丈夫的无情。

作者简介

曹丕

曹丕(魏文帝)

三国时期政治家、文学家,曹魏开国皇帝

曹丕(187—226年),即曹魏高祖文皇帝,字子桓,沛国谯(今安徽省亳州市)人,魏武帝曹操与卞夫人的长子。文武双全,善骑射,好击剑,博览古今经传,通晓诸子百家学说。曹操逝世后,曹丕继任丞相、魏王。后曹丕受禅登基,以魏代汉,结束了汉朝四百多年统治。他在位期间,平定边患。击退鲜卑,和匈奴、氐、羌等外夷修好,恢复汉朝在西域的设置。除军政以外,曹丕自幼好文学,于诗、赋、文学皆有成就,尤擅长于五言诗,与其父曹操和弟曹植,并称三曹,今存《魏文帝集》二卷。