义鹘

yīn yǒu cāng yīng yǎng zi hēi bǎi diān
bái shé dēng cháo tūn shì cháo cān
xióng fēi yuǎn qiú shí zhě míng xīn suān
qiáng zhì huáng kǒu bàn cún
cóng 西 guī fān shēn zhǎng yān
lǐng jiàn tòng fèn suǒ xuān
dòu shàng liè yǐng jiào xiāo lái jiǔ tiān
xiū lín tuō yuǎn zhī sǎng chè lǎo quán
gāo kōng cèng dènɡ duǎn cǎo wān yán
zhé wěi néng diào bǎo cháng jiē chuān穿
shēng suī miè zhòng chú chuí qiān nián
qíng yǒu bào kuài guì qián
shí zhì niǎo zuì nán xīn jiǒng rán
gōng chéng shī suǒ wǎng yòng shě xián
jìn jīng shuǐ méi shì qiáo chuán
piāo xiāo jué lǐn chōng guān
rén shēng fēn zhǐ zài pàn jiān
liáo wèi xíng yòng zhuàng shì gān
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《义鹘》是唐代诗人杜甫创作的一首五言古诗。首段十二句叙述苍鹰幼雏遇难;中间十六句描写义鹘为雏鹰报仇,挞伐恶霸白蛇,受到诗人热情的赞扬;末段八句表明诗人作诗的动机。这是一首情感强烈的寓言诗,诗人借“义鹘”为苍鹰报仇之事,表达了对侠义精神的歌颂,构思精巧,寄意深远,感情真挚。

作者简介

杜甫

杜甫(诗圣)

唐代著名现实主义诗人

杜甫(712—770),字子美,自号少陵野老。举进士不第,曾任检校工部员外郎,故世称杜工部。宋以后被尊为“诗圣”,与李白并称“李杜”。其诗大胆揭露当时社会矛盾,对穷苦人民寄予深切同情,内容深刻。许多优秀作品,显示了唐代由盛转衰的历史过程,因被称为“诗史”。在艺术上,善于运用各种诗歌形式,尤长于律诗;风格多样,而以沉郁为主;语言精炼,具有高度的表达能力。存诗一千四百多首,有《杜工部集》。