忆旧游·记愁横浅黛

chóu héng qiǎn dài lèi hóng qiān mén yǎn qiū xiāo zhuì jīng tīng hán jiāng luàn xiāo xiāo fèng chāi bàn tuō yún bìn chuāng yǐng zhú guāng yáo jiàn àn zhú qiāo liáng shū yíng zhào wǎn liǎng hún xiāo
tiáo tiáo wèn yīn xìn dào jìng huā yīn shí rèn míng biāo lín zhū tàn yīn láng qiáo cuì xiū jiàn láng zhāo jiù cháo gèng yǒu xīn yàn yáng liǔ qiáo dàn mǎn jīng chén dōng fēng jìng chuī táo
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《忆旧游·记愁横浅黛》是北宋词人周邦彦所著,这首词是在他步入忧患失忆的中年时,抒发对昔日相好女子思念的怀人词作。词调即清真创制。词调与调名一致。

作者简介

周邦彦

周邦彦

北宋文学家、音乐家,婉约派词人

周邦彦(1056—1121),字美成,号清真居士,钱塘(今浙江杭州)人。官历太学正、庐州教授、知溧水县等。少年时期个性比较疏散,但相当喜欢读书。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严,语言曲丽精雅,长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。作品在婉约词人中长期被尊为“正宗”。旧时词论称他为“词家之冠”或“词中老杜”。有《清真居士集》,已佚,今存《片玉集》。