张好好诗

jūn wèi zhāng shū shí sān cái yǒu
cuì zhuó fèng shēng wěi dān liǎn lián hán
gāo tiān bàn qíng jiāng lián
shì jūn chàng shǐ使 huá yán
zhǔ gōng zuò shǐ lái chí chú
yǐn zàn huí yìng zhǎng
shuāng huán gāo xià cái guò qīng luó
pàn pàn zhà chuí xiù shēng fèng
fán xián bèng guān niǔ sāi guǎn liè yuán
zhòng yīn néng zhú niǎo niǎo chuān穿 yún
zhǔ gōng zài sān tàn wèi yán tiān xià shū
zèng zhī tiān jǐn shuǐ shū
lóng shā kàn qiū làng míng yuè yóu dōng
měi xiāng jiàn sān wèi shū
zhì suí yuè mǎn yàn tài zhú chūn shū
jiàng chún jiàn qīng qiǎo yún zhuǎn
jīng pèi dōng xià shēng suí zhú
shuāng diāo xiè lóu shù shā nuǎn
shēn wài rèn chén zūn qián qiě huān
piāo rán xiān fěng xiāng
pìn zhī yáo pèi zài yún chē
dòng shuǐ shēng yuǎn yuè gāo chán yǐng
ěr lái wèi suì sàn jǐn gāo yáng
luò chéng zhòng xiāng jiàn nào nào wèi dāng
guài shì shǎo nián chuí bái
péng yóu jīn zài fǒu luò gèng néng
mén guǎn tòng hòu shuǐ yún chóu jǐng chū
xié guà shuāi liǔ liáng fēng shēng zuò
jǐn mǎn jīn lèi duǎn liáo shū
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《张好好诗》是唐代文学家杜牧所作的一首五言古诗,此诗以浓笔重彩,追忆了张好好六年前初吐清韵、名声震座的美好一幕。当年风姿绰约的张好好,才不过几年,竟已沦为卖酒东城的“当垆”之女。杜牧用精湛的诗歌语言,再现了张好好升浮沉沦的悲剧生涯,抒发了诗人对这类无法主宰自己命运的苦难女子的深切同情。全诗情绪饱满,文辞清秀,堪称唐诗中的佳作。

作者简介

杜牧

杜牧

唐代杰出诗人、散文家

杜牧(803—852),字牧之,号樊川居士,京兆万年(今陕西西安)人,宰相杜佑之孙。太和二年(828年)进士,曾为江西观察使、宣歙观察使沈传师和淮南节度使牛僧孺的幕僚,历任监察御史,黄州、池州、睦州刺史,后入为司勋员外郎,官终中书舍人。以济世之才自负。诗文中多指陈时政之作。写景抒情的小诗,多清丽生动。人谓之小杜,和李商隐合称“小李杜”,以别于李白与杜甫。有《樊川文集》二十卷传世。