上枢密韩肖胄诗二首·其一

sān nián xià liù yuè tiān zi shì cháo jiǔ
níng liú wàng nán yún chuí běi shòu
wén ruò yuē yuè qún hòu
xián níng bàn qiān yùn yáng jiǔ
lēi yàn rán míng zhǒng jīn chéng liǔ
chún xiào chén shí shuāng bēi
gēng shě ròu biàn便 chē zài zhī
fēi suǒ chén
shuí dāng jiāng mìng hòu bēi
yuè qiān yuē chén xià suǒ zhī
zhōng cháo rén chūn guān yǒu chāng
shēn wèi bǎi xíng wàn rén shī
jiā yòu jiàn zhōng wèi zhèng yǒu gāo kuí
xiōng wèi wáng shāng fān zūn zi
dǎn jiāng mìng gōng suǒ
gōng bài shǒu shǒu shòu mìng bái chí
yuē chén gǎn nán děng shí
jiā rén ān móu zi
yuàn fèng tiān líng yuàn fèng zōng miào wēi
jìng chí zhào zhí huáng lóng chéng
dān dìng sǎng shì zi dāng lái yíng
rén jūn fāng shì xìn kuáng shēng xiū qǐng yīng
huò quǎn xuè jié tiān méng
gōng qīng rén suǒ nán móu tóng xié xīn zhì ān
tuō bèi hàn ēn nuǎn dào shuǐ hán
huáng tiān jiǔ yīn hòu shī湿 shì wèi huí fēng shì
chē shēng lín lín xiāo xiāo zhuàng shì nuò gǎn
yán zhī xuè tóu shū gàn shì
cóng lái xìng láng bèi yōng shāng
zhōng jiǎ shí wén chǔ chéng chéng qián píng liáng
kuí qiū jiàn fēi huāng chéng qīng tán shì hòu
chéng yóu xiáo hán guān chū wèi míng
qiǎo jiàng céng chū chú ráo zhī yán huò yǒu
suí zhū xiāng guān xīn xìn
líng guāng suī zài yīng xiāo xiāo cǎo zhōng wēng zhòng jīn ruò
máng shàng zhǒng sāng cán wén bǎo chéng guō
jiā shēng wèi xià míng gāo rén shù
dāng shí xià zòng tán shí yóu rén huī hàn chéng
zi sūn nán jīn nián piāo líng suì liú rén
jiāng xuè hàn shān dōng shān póu
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《上枢密韩肖胄诗二首》是宋代杰出女词人李清照创作的组诗作品。在这两首诗中,李清照对处于水深火热中的中原人民表示了关切和怀念,并尖锐地指出了敌人的掠夺本质,阐述了自己的政治主张。两首诗表现了诗人反击侵略,收复失地的强烈愿望,充满了爱国主义的激情。

作者简介

李清照

李清照

宋代女词人,千古第一才女

李清照(1084—1151),号易安居士,齐州章丘(今属山东)人。早期生活优裕,与夫赵明诚共同致力于书画金石的搜集整理。金兵入据中原,流寓南方,明诚病死,境遇孤苦。所作词,前期多写其悠闲生活,后期多悲叹身世,情调感伤,也流露出对中原的怀念。形式上善用白描手法,自辟途径,语言清丽。论词强调协律,崇尚典雅情致,提出词“别是一家”之说,反对以诗文之法作词。并能作诗,留存不多,部分篇章感时咏史,情辞慷慨,与其词风不同。有《易安居士文集》《易安词》,已散佚。后人有《漱玉词》辑本。今人有《李清照集校注》。