哀盐船文

gān lóng sān shí nián shí èr yuè mǎo zhēng yán chuán huǒ huài chuán bǎi yǒu sān shí fén zhě qiān yǒu bǎi shì shí yán gāng jiē zhí dōng tài zhōu 西 hàn yáng zhuǎn yùn bàn tiān xià yān wéi zhēng wǎn kǒu liè qiáng kōng shù jiāng ér wàng zhī yǐn ruò chéng kuò bìng mìng wèi liè liè è yùn bēi xié
shí xuán míng gào chéng wàn xiū qióng yīn níng hán wēi lǐn hēi shěng lái yáng guāng 西 qún bǎo fāng è yàn shí jiāo chán shì miàn wéi lòu shǐ xià jīng biāo wàn qiào hào mài dàng jué shēng kōng kuò ér shuǐ shān
shí yǒu huǒ zuò yān shēng xīng xīng xuè yán guāng zhuó bǎi fǎng jǐn chì qīng yān shǎn shǎn biāo ruò xuě zhēng yún wèi xiá zhì yīn ér jiāo ruò shǐ lián xià dìng nǎi fén méi tiào zhí huǒ zhōng míng jiàn máo tòng tián tián kuáng jié zhuǎn zhāng huáng shēng wèi jué shū yáng yàn zhī téng gāo xīng fēng ér xuè āi zhī zhòng kāi suì shēng xiāo ér xíng miè qiān mìng shùn zhǐ rén shì zhǎng jué yuān zhī xūn hāo yóu fēn ér zhàng xíng dāng ér fāng yáng shā zhī piáo zēng bài chá tàn xiè jiāng ér xià zhì hǎi jué
yǒu méi zhě shàn yóu cāo zhōu ruò shén sàng zhī wēi cóng jǐng yǒu rén xuán léi yuān bìng wèi chén yòu huò yīn mén tóu shēn lài zhī dǎo shuǐ zhī yóu xiǎn ér xié jīng làng léi bēn shì ruò ér zhōng zhuì táo zhuó làn zhī nǎi tóng guī āi yuàn líng tái chéng jīng shuǎng ér wèi chū hán liú jiā chén juàn juàn ér yóu shì zhī tiān shǔ zhī lái yìn liú xuè yíng qiáng zhī bēi xīn kǒu yán ér ruò fén zhī màn huàn bié huán zhě quān zhě jué āi tián qiào zhǐ shī jié jiē shǒu zhī cán xíng shuí ér tóng xué shōu rán huī zhī póu biàn fén zhī bái āi zāi
qiě zhòng shēng chéng huà shì yún tiān cháng huán zhī jué qǐn chuáng wèi shàng yòng dēng míng táng ér chéng wèi guó shāng míng yòu fēi mìng tiān yuān héng yóu hún guī rén xīn jué mài fàn jiāng lín jiāng yàn duò tiān hūn guǐ shǒu zhūn zhān xīn míng wéi xuè zhī xiāng shàng téng āi ér shǔ huò zhī chén zhōng xiáng ér zhǔ bēi cóng zhǒng yǒu kǎn tài yǒu qiáng yǐn qiáng shí féng lèi shàng qún yóu zhī ér wèi yāo suì rén féng xiōng xié tiān jiàng xié wèi ér zhì zāi
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《哀盐船文》是清代文学家汪中的一篇骈文。此文由乾隆三十五年(1770年)在仪征县发生的一场火灾生发,先交待了这场火灾的时间、地环境和严重后果,再极力渲染火灾的场面,然后具体地描写了盐船起火后盐民死难的悲惨景象,最后写死者的无辜及其亲人的祭奠。全文摆脱了骈文的形式主义倾向,结构上紧扣“'哀”字,细节描写上生动逼真,抒情上往往直抒胸臆,表达了作者真挚的悲哀与同情,真切感人。

作者简介

汪中

汪中

清代学者、骈文家

汪中(1745—1794),字容甫,江都(今属江苏扬州)人。与阮元、焦循同为“扬州学派” 的代表。乾隆四十二年(1777年)选为拔贡,后绝意仕进。遍读经史百家之书,卓然成家。能诗,工骈文,所作《哀盐船文》,为杭世骏所叹赏,因此文名大显。精于史学,曾博考先秦图书,研究古代学制兴废。著有《述学》《广陵通典》《容甫先生遗诗》等。