菱溪大石

xīn shuāng luò qiū shuǐ qiǎn yǒu shí chū hán yín
tái hūn shí qín niǎo zhuó chū méi shuǐ qiū chūn
biān lǎo wēng shēng zhǎng jiàn lái shì yīn qín
ài zhī yuǎn xiàng yōu sān zài liǎng lún
xíng chuān穿 chéng zhōng shì kàn dàn jīng guài shuí zhēn
huāng yān cǎo mái méi jiǔ shí dòu qīng líng quán
zhū lán 绿 zhú xiāng yǎn yìng xuǎn zhì jiā chù dāng nán xuān
nán xuān páng liè qiān wàn fēng céng wèi yǒu lín xún
nǎi zhī shì suǒ shǎo wàn jīn zhēng mǎi chuán rén
shān bǎi zhàn biàn líng wèi luò huāng fén
shān jīng zhì jiū suì lìng shuō zhēng fēn yún
jiē yún chū duàn liàn róng jié níng jīng chún
yǎng shì cāng cāng quē rǎn gàn yíng qiě wēn
huò zhě suì rén shì zuān chū huǒ wèi pào fán
gǒu fēi shén shèng qīn shǒu ěr kǒng qiào shuí diāo wān
yòu yún hàn shǐ使 hàn jié 西 běi wàn qióng kūn lún
xíng jīng tián bǎo liú zhōng guó suí yuán
shā shuǐ chuān穿 xué suǒ juān záo xiá hén
jiē yǒu kǒu néng biàn tàn dàn liǎng shǒu mén
tóng hán zài shì dàn bǎi guài xióng wén
zhēng dòu shèng suì zhì huāng dàn gēn yuán
tiān gāo hòu yǒu chǒu hǎo wàn zhuàng lùn
wéi dāng sǎo xuě jiā chén qīng zūn
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《菱溪大石》是北宋文学家欧阳修四十岁时贬守滁州时所作的一首七言古诗。该诗意在表现自己对菱溪大石的爱惜之情以及自己在不被赏识时仍愿坚守内心的情感。该诗是欧阳修《菱溪石记》的补充诗作。

作者简介

欧阳修

欧阳修

北宋政治家、文学家

欧阳修(1007—1072),字永叔,号醉翁,晚年 又号六一居士。吉水(今属江西)人。幼贫而好学。天圣八年(1030年)进士。曾任枢密副使、参知政事。因议新法与王安石不合,退居颍州知州。卒谥文忠。提倡古文,奖掖后进,为北宋古文运动领袖。散文富阴柔之美,为“唐宋八大家”之一。诗学韩愈、李白,古体高秀,近体妍雅。词婉丽,承袭南唐余风。曾与宋祁合修《新唐书》,并独撰《新五代史》。有《欧阳文忠公集》、《六一词》等。