韩碑

yuán tiān zi shén 姿 rén zāi xuān
shì jiāng shàng xuě liè shèng chǐ zuò gōng zhōng cháo
huái 西 yǒu zéi shí zài fēng láng shēng chū chū shēng
shān píng zhǎng máo huī
shèng xiāng xiāng yuē zéi zhuó shén chí
yāo xuán xiāng yìn zuò dōu tǒng yīn fēng cǎn dàn tiān wáng
tōng zuò zhǎo cáo wài láng zài suí
xíng jūn zhì qiě yǒng shí wàn zhòng yóu
cài zéi xiàn tài miào gōng ràng ēn
yuē gōng cóng shì wèi
bài shǒu dǎo qiě jīn shí huà chén néng wèi
zhě shì chēng shǒu shì zhí
dāng rén yǒu ràng yán hàn tiān zi
gōng tuì退 zhāi jiè zuò xiǎo rǎn lín
diǎn cuàn yáo diǎn shùn diǎn gǎi qīng miào shēng mín shī
wén chéng shū zài zhǐ qīng chén zài bài dān chí
biǎo yuē chén mèi shàng yǒng shén shèng gōng shū zhī bēi
bēi gāo sān zhàng dòu líng áo pán chī
zhòng zhě shǎo chán zhī tiān zi yán
zhǎng shéng bǎi chǐ zhuāi bēi dào shā shí xiāng zhì
gōng zi wén ruò yuán xiān shí rén gān
tāng pán kǒng dǐng yǒu shù zuò jīn cún
shèng wáng shèng xiāng xiāng xuǎn liú chún
gōng zhī wén shì hòu sān xiāng pān zhuī
yuàn shū wàn běn sòng wàn guò kǒu jiǎo liú yòu shǒu zhī
chuán zhī shí yǒu èr dài wèi fēng chán jiǎn míng táng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《韩碑》是唐代诗人李商隐创作的一首七言古诗。作者在诗中赞同韩愈《平淮西碑》的观点,主张加强中央集权,对平叛统一予以高度的评价,认为国家的治乱主要归结于宰相的政绩,诗中高度赞扬了宰相裴度的丰功伟绩,含蓄的批判了李愬自私自利的行为。

作者简介

李商隐

李商隐(七律圣手)

晚唐著名诗人

李商隐(813—858),字义山,号玉溪生,怀州河内(今河南沁阳)人。开成进士。曾任县尉、秘书郎和东川节度使判官等职。因受牛李党争影响,被人排挤,潦倒终身。所作咏史诗多托古以讽时政,无题诗很有名。擅长律绝,富于文采,构思精密,情致婉曲,具有独特风格。然有用典太多,意旨隐晦之病。与温庭筠合称“温李”,与杜牧并称“小李杜”。有《李义山诗集》。