贺新郎·春情

zhuàn xiāo jīn dǐng zuì chén chén tíng yīn zhuǎn huà táng rén jìng fāng cǎo wáng sūn zhī chù wéi yǒu yáng huā sǎn jìng jiàn zhěn téng téng chūn xǐng lián wài cán hóng chūn tòu zhèn liáo jiǔ yān yān bìng yún bìn luàn wèi xiān zhěng
jiāng nán jiù shì xiū chóng xǐng biàn tiān xún xiāo wèn duàn hóng鸿 nán qìng yuè mǎn 西 lóu píng lán jiǔ jiù guī wèi dìng yòu zhǐ kǒng píng chén jīn jǐng lái yín zhú àn wǎng jiào rén jìn tóng yǐng shuí bàn duì luán jìng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《贺新郎·春情》是宋代词人李玉创作的一首词,这是一首闺情词。上片写深锁闺房的女主人公思念情人的思想和情态;下片自我抒情,写情人音信全无,凭栏久伫,自叹孤独,道出女子痴情至极的神情。塑造了一个温柔、美丽、善良的女子形象,很好地表险了思妇掩饰不住的凄凉、无奈的心境。这首词和婉淳雅,语言朴实自然,感情真挚深重。

作者简介

李玉

李玉

宋代女词人

李玉(1486—1536),明六安卫千户,字廷佩,号南楼。针灸多奇效,时号神针李。善方剂,能使病瘘者立起。