戏为韦偃双松图歌

tiān xià rén huà sōng hóng lǎo wéi yǎn shǎo
jué zhǎng fēng xiān mǎn táng dòng jiē shén miào
liǎng zhū cǎn liè tái xiǎn tiě jiāo cuò huí gāo zhī
bái cuī xiǔ lóng hēi tài yīn léi chuí
sōng gēn sēng páng méi hào shǒu zhù zhe
piān tǎn yòu jiān shuāng jiǎo sōng zi sēng qián luò
wéi hóu wéi hóu shù xiāng jiàn yǒu hǎo dōng juàn
zhòng zhī jiǎn jǐn xiù duàn lìng shì guāng líng luàn
qǐng gōng fàng wèi zhí gàn
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《戏为韦偃双松图歌》是唐代诗人杜甫创作的一首七言古诗。此诗开头四句和结尾五句,从《双松图》的艺术效果着笔,渲染韦偃画艺的出神入化。中段八句,描写《双松图》的画面,画的实境是双松和松下老僧。诗人用诗的语言再现了松之奇崛和僧之灵异,造成了奇峭的诗境美。

作者简介

杜甫

杜甫(诗圣)

唐代著名现实主义诗人

杜甫(712—770),字子美,自号少陵野老。举进士不第,曾任检校工部员外郎,故世称杜工部。宋以后被尊为“诗圣”,与李白并称“李杜”。其诗大胆揭露当时社会矛盾,对穷苦人民寄予深切同情,内容深刻。许多优秀作品,显示了唐代由盛转衰的历史过程,因被称为“诗史”。在艺术上,善于运用各种诗歌形式,尤长于律诗;风格多样,而以沉郁为主;语言精炼,具有高度的表达能力。存诗一千四百多首,有《杜工部集》。