李卓吾先生遗言

chūn lái duō bìng shì xìng luò zài hǎo péng yǒu zhī shǒu zuì nán shì zuì xìng shì ěr děng zhī zhòng
tǎng dàn chéng wài gāo xiàng nán kāi zuò kēng zhǎng zhàng kuò chǐ shēn zhì liù chǐ zhǐ shì shēn shì kuò shì zhǎng rán hòu jiù zhōng jué èr chǐ cùn shēn zhǎng guò liù chǐ yǒu bàn kuò guò èr chǐ cùn ān jué shēn le èr chǐ cùn yòng zhāng tián píng xià ér ān shàng yǒu háo qīng jìng zhě zāi xīn ān yān wèi tài yáo dòng rén yán hǎo kàn shāng zhī běn xīn suī chéng lǎo néng wèi hòu zhōng zhī rán zhōng ān xīn zhī wèi shì yào jǐn yán sàn dāng chuān穿 ān zhī kēng
wèi kēng shí qiě bǎn shàng yòng zài shēn zhǐ huàn xīn děng shǐ使 ān dàn miàn shàng jiā yǎn miàn tóu zhào jiù ān zhěn ér jiā bái zhōng dān zǒng gài shàng xià yòng guǒ jiǎo niàn廿 jiāo chán shàng rén píng píng chū dài gèng chū kāi mén shí tái chū dào kuàng suǒ zhuāng zhì zhī shàng ér bǎn tái huí hái zhǔ rén ān le shàng jiā èr sān shí gēn chuán zi héng shàng le réng yòng zhāng chuán zi zhī shàng fàng xià yuán zhù shí shǐ使 píng gèng jiā shǐ使 wàng ér zhī wèi zhuō zi zhī zhōu wéi zāi shù qián shí bēi yuē zhuō xiān shēng zhī chǐ tuō jiāo yuán shū zhī xiǎng lìn
ěr děng shǒu zhě shì shí xīn yào shǒu guǒ shì shí xīn yào shǒu jué yǒu chù ěr děng ěr děng jīng ruò shí xiāng gàn tīng shēng shí zhe qīn rén xiāng suí méi hòu dài qīn rén kàn shǒu míng
xìng èr yuè chū zhuō yán xìng tīng zhī xìng tīng zhī
复制 复制

作品简介

《李卓吾先生遗言》是明代文学家李贽创作的一篇散文。这是一份遗言,是李贽关于自己身后土葬的安排,说得很具体,不用棺木,连一块板材也不用,贴身只要十张芦席,几根木椽,随身日常穿的衣服和一块白布就行,充分反映了作者适性率真的人生宗旨。全文语意沉稳,文字朴实,言语真切至到,尽是天然纯真的真性情。

作者简介

李贽

李贽

明代官员、思想家、文学家

李贽(1527—1602),初姓林,名载贽,后改姓李,名贽,字宏甫,号卓吾,别号温陵居士、百泉居士等。嘉靖三十一年举人,不应会试。历共城知县、国子监博士,万历中为姚安知府。旋弃官,寄寓黄安、麻城。在麻城讲学时,从者数千人,中杂妇女,晚年往来南北两京等地,被诬,下狱,自刎死。李贽著有《焚书》《藏书》等。