徐州黄楼歌寄苏子瞻

jūn jiàn péng mén zhī huáng lóu lóu jiǎo líng shān qiū
yún shēng àn shī zhù chǔ shēng yuè luò dāng lián gōu
huáng 西 lái hài bēn liú qǐng shí zhàng píng chéng tóu
hún tāo chōng zhuàng jīng yuè wēi dié jǐn ruò bēi
mín xiāo xiāo zuò kǒng huà áo shǐ dāng fēn tiān zi yōu
zhí cái zhù lián zhòu shén jiè fēi rén móu
hái dào wàn jiā fěi gōng quán zhōu
gōng lái xiāng lěi shí chéng yīn huáng míng lóu
huáng lóu pái liú zhuàng guān dàn dōng zhū hóu
zhòng yán xié fēi chè jīng diàn yíng jìng pán cāng qiú
chéng xián wǎng wǎng yàn bīn jiǔ hān shī xìng héng shuāng qiū
chén hàn táng shì chén jié xiǎn zhōng qiú
shuí lìng jǐng xuè jiàn zhēn qiān zài shān chóu
shèng shén zōng zhàng rén zhōng yuán bīng jiǎ xiū
cháo tíng zūn chóng jùn xiàn péng mén zi zhǎng huān yóu
zhǎng huān yóu suí dàn kàn hóng xiù huá yán yuàn huáng dào chéng xià
复制 复制

作品简介

《徐州黄楼歌寄苏子瞻》是宋代诗人郭祥正创作的一首杂言诗。这首诗先用四句诗概说黄楼高耸入云的气势作为引首,接着笔锋一转,以极简洁的笔法叙述了大水袭来,苏轼率军民战胜洪水的经过和水后黄楼的修建及修楼的意义。然后再次描绘黄楼的雄伟,叙写楼成后苏轼与民同乐的情景。最后推出诗的主题:但愿永享太平、永无灾变!其间述古征今,微言大义,使诗的内涵更加丰富。此诗结构讲究,语言酣畅,把叙事与抒情、写人与写景、纪实与纪史很好地融合在一起,确乎是宋诗此类题材中难得的佳作。

作者简介

郭祥正

郭祥正

北宋诗人

郭祥正(1035—1113),字功父,太平当涂(今属安徽)人。曾中进士。熙宁年间(1068-1077)知武冈县,签书保信军节度判官。后为王安石所不满,以殿中丞致仕。元丰年间(1078-1085),知端州。元祐(1086-1094)初期,官至朝清大夫。少有诗名,为梅尧臣所赏识。其诗颇有和李白相似的地方,曾为王安石所称赏。有《青山集》及其续集。