过阴山和人韵

yīn shān qiān héng dōng 西 qiū shēng hào hào míng qiū
yuán náo hóng鸿 néng guò tiān bīng bǎi wàn chí shuāng
wàn qīng sōng fēng luò sōng cāng cāng yìng liú shuǐ
tiān dīng shì kuā shén wēi tiān tái luó dào
yún xiá yǎn shān chóng chóng fēng luán xióng xióng
lái tiān xiǎn 西 rén yān zhōng yuán tōng
yíng xié zhí shān jiǎo tiān yíng chǐ
fēng xiāo xiāo shuǐ hán huā luò kōng shān rén yǐng
shí qiáo héng yàn háng shèng yóu guān zhēn fēi cháng
lín gāo shì qiān wàn rèn lìng rén lǐn lǐn shēng kǒng huáng
bǎi jìng shān dǐng shàng dàn yún yān xiàng
shān nán shān běi duō yōu jué pài fēi quán liàn qiān zhàng
西 zhù qióng qiān wàn jiē huì tóng
jūn chéng zhuàng dàn zào suō shǒu shén gōng
shān gāo gēng cái yuè yuè shān fēng bàn mái xuě
yáo shān wài tún biān bīng 西 fēng lěng chè zhēng tiě
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《过阴山和人韵》是元代诗人耶律楚材创作的一首七言古诗,这首七言古诗四句一转韵,从不同侧面渲染阴山的高峻艰险,壮丽雄奇。既有鸟瞰式全景,亦有局部之景,但都显得气势非凡,郁勃阳刚之力。而突出阴山之“天险阻西域”,“令人凛凛生恐惶”,乃意在衬托“天兵百万”之军威,表现元军西征之锐气,人与自然相映生辉。此诗明显受李白《蜀道难》之影响,但词意时有重复,艺术锤炼尚欠火候。全诗感情豪放,诗笔纵恣;诗中大量使用夸张、想象、比喻、对比使诗表情达意绘声绘色、生动形象。

作者简介

耶律楚材

耶律楚材

蒙古帝国时期的政治家

耶律楚材(1190—1244),字晋卿,号湛然居士契丹族,辽皇族子孙。17岁时中进士。兴定二年(1218),应成吉思汗之召,入克鲁伦河畔行官谒成吉思汗,并随其西征,经阿尔泰山,到达河中府(今乌兹别克斯坦撒马尔罕)。他是一位政治家,又工于诗文,其诗通俗平易,不假矫饰。有《湛然居士集》等。