江南遇天宝乐叟

bái tóu lǎo sǒu qiě yán shān wèi luàn yuán
néng dàn duō zài huá qīng suí zhì zūn
shì shí tiān xià tài píng jiǔ nián nián shí yuè zuò cháo yuán
qiān guān huán pèi wàn guó huì tóng chē bēn
jīn diàn zhào yào耀 shí wèng lán shè xūn zhǔ wēn tāng yuán
guì fēi wǎn zhuǎn shì jūn ruò shèng zhū cuì fán
dōng xuě piāo yáo jǐn páo nuǎn chūn fēng dàng yàng shang fān
huān wèi yàn kòu zhì gōng jìn féi xuān
bīn rén qiān dǐng lóng xuān yuán
cóng piào lún luò nán wàn rén jǐn shēn cún
qiū fēng jiāng shàng làng xiàn zhōu zhōng jiǔ zūn
jiǔ shī fēng shì cǎo céng zhān ēn
qín lái jūn wèn shān wèi shuǐ huāng cūn
xīn fēng shù lǎo lóng míng yuè zhǎng shēng diàn殿 àn suǒ qīng yún
hóng fēn fēn gài 绿 tái zhòng zhòng fēng huài yuán
wéi yǒu zhōng guān zuò gōng shǐ使 měi nián hán shí kāi mén
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《江南遇天宝乐廋》是唐代诗人白居易任杭州刺史时所作的一首七言古诗。全诗借与天宝乐叟的对话,表现华清宫今昔的巨大不同,感慨唐王朝的盛衰变迁。诗中前二十四句叙述天宝乐叟怀念华清宫昔日繁华和感慨自己的遭遇;后八句以诗人的视角向天宝乐叟华叙述华清宫当今的状况。全诗感昔伤今,深喻讽今之意,诗中处处呼应,事事关联,承转无痕,过渡自然。

作者简介

白居易

白居易(诗魔)

唐代现实主义诗人

白居易(772—846),字乐天,号香山居士,太原(今属山西)人。贞元进士,授秘书省校书郎。元和年间任左拾遗及左赞善大夫。后因上表请求严缉刺死宰相武元衡的凶手,得罪权贵,贬为江州司马。长庆初年任杭州刺史,宝历初年任苏州刺史,后官至刑部尚书。诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。和元稹并称“元白”,和刘禹锡并称“刘白”。有《白氏长庆集》传世。