八六子·洞房深

dòng fáng shēn huà píng dēng zhào shān níng cuì chén chén tīng lěng jiāo jīng duàn hóng chuāng hǎo mèng lóng yān piāo xiù qīn ēn jiǔ guī cháng xìn fèng zhàng xiāo shū jiāo diàn殿 xián shàn
niǎn tái qīn xiù lián chuí chí chí lòu chuán dān jìn shùn huá tōu cuì cuì huán xiū zhěng chóu zuò wàng chù jīn jiàn yuǎn shí cǎi zhàng chóng lín zhèng xiāo hún tóng yòu cuì yīn
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《八六子·洞房深》是唐代诗人杜牧的词作,全词双片九十字,通过描写宫中的环境,宫女从盼望到失望的心理过程,表现了宫女的孤独和寂寞。

作者简介

杜牧

杜牧

唐代杰出诗人、散文家

杜牧(803—852),字牧之,号樊川居士,京兆万年(今陕西西安)人,宰相杜佑之孙。太和二年(828年)进士,曾为江西观察使、宣歙观察使沈传师和淮南节度使牛僧孺的幕僚,历任监察御史,黄州、池州、睦州刺史,后入为司勋员外郎,官终中书舍人。以济世之才自负。诗文中多指陈时政之作。写景抒情的小诗,多清丽生动。人谓之小杜,和李商隐合称“小李杜”,以别于李白与杜甫。有《樊川文集》二十卷传世。